Ứng Công Án – Phản gian ký
Tác giả : TiêuEdit : Hiên Vũ
.:.
Tuyên Tường năm thứ tám, đầu năm thiếu... ...
"Hoàng thượng gọi vi thần tới không biết có chuyện gì quan trọng? " Ứng Thiên Dật nhíu tú mi nhìn Cao Cảnh Úc lười biếng tựa tại trên long sàng, tức giận hỏi. Hắn vừa phê xong hơn ba mươi tấu chương, cho dù cáu kỉnh cũng có nguyên do a? ! Hơn nữa mình công việc vốn bận rộn chết được, mà lại phải ở chỗ này chờ tên hoàng đế vô dụng bên cạnh mọc nấm ư? ! ! ! !
"Thiên Dật a ~~ chẳng lẽ chuyện riêng thì không thể tìm ngươi sao? " Cao Cảnh Úc duỗi lưng, quyến rũ chớp chớp mắt phượng.
"Thứ cho thần cáo lui! " nghe xong, Ứng Thiên Dật không lộ biểu cảm xoay người muốn đi, bị Cao Cảnh Úc chịu đả kích lòng tự trọng, một phen lôi trở lại! !
"Ngươi —— có phải thấy gương mặt trẫm xinh đẹp hơn, ngươi liền tự ti hay không, cho nên lần nào cũng chạy mất? !"
"Ngược lại, mỗi lần thấy bộ dáng của ngươi, ta liền tự xem xét bản thân, nhắc nhở mình quyết không sa đọa đến nông nỗi như ngươi. " Ứng Thiên Dật rất không lưu mặt mũi, gạt tay Cao Cảnh Úc, tuấn nhan bình tĩnh, tức giận phản bác.
"... " không biết có phải tức đến câm nín hay không, Cao Cảnh Úc lạ thường thuận theo buông tay ra, ngã trở về long sàng, chậm rãi lẩm bẩm: "Quên đi, lưu được người của ngươi, không lưu được tâm của ngươi... Ngươi đi đi... ..."
Ứng Thiên Dật bị sự thống khoái của y làm cho khiếp sợ, cẩn thận suy đoán vẻ thần bí trên mặt Cao Cảnh Úc, chẳng nói chẳng rằng, nhẹ bước rời đi. Dù sao hoàng đế này nhất định là có trò phía sau, thay vì đoán mò, không bằng binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn!
Nhìn hắn nhanh chóng di động thân hình, khóe miệng Cao Cảnh Úc đột nhiên vẽ lên một tia cười mỉm, môi son khẽ mở: "Một, hai, ba..."
"Ầm —— " một tiếng, cự môn trước người Ứng Thiên Dật hung hăng khép lại, đem Thiên Dật Dật muốn đi ra ngoài ngăn ở trong tẩm thất của Cao Cảnh Úc! ! !
"Đây là có chuyện gì? ! ! ! " ảo não trừng mắt liếc cự môn khép lại kín mít như sợi tơ, Ứng Thiên Dật tự biết vô lực đẩy ra, không cần hỏi cũng biết Cao Cảnh Úc chính là đầu sỏ gây nên, liền quay đầu gào to: "Ta còn một đống lớn công việc phải làm đấy! Không có thời gian hồ nháo với ngươi! ! ! !"
"Đừng nói như vậy ~~~~ " cười tà từ trên long sàng đứng dậy, Cao Cảnh Úc vô tội giống như hài tử không hiểu chuyện: "Mỗi lần đều là ngươi áp trẫm gần chết... Cũng nên cho trẫm cơ hội trở mình chứ ~~~~ "
Ứng Thiên Dật bị lời nói hàm chứa huyền cơ của y làm cho xấu hổ đỏ mặt, thẹn quá thành giận quát hỏi: "Ngươi đây là ý gì? ! !"
BẠN ĐANG ĐỌC
Ứng Công Án
RandomTên: Ứng Công Án (应公案) Tác giả : Tiêu Thể loại: Cổ trang, cung đình, hài, đế vương thụ Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng edit: đang reup Edit: Hiên Vũ Link: https://tichvuhien.wordpress.com/2015/04/29/muc-luc-ung-cong-an-%E5%BA%94%E5%85%AC%E6%A1%8...