Chương III : Hoàng Thượng, Ta Nguyện Lấy Thân Báo Đáp

30 1 0
                                    

"Vương gia, kêu lớn tiếng như vậy làm cái gì? Bổn vương phi nghe được !" Mỗ nữ đứng ở trước cửa vương phủ , cực kì bất nhã ngoáy ngoáy lỗ tai.

Thái độ không chút để ý suýt nữa làm cho Hiên Viên Ngạo tức điên rồi!

"Ngươi!" Tay của Hiên Viên Ngạo hung hăng chỉ vào nàng.

Vũ Văn Tiểu Tam nhàm chán ngáp một cái: "Vương gia là muốn khích lệ bản phi làm tốt phu xướng phụ tùy , với lại nữ đức không sai sao? Vương gia, người không cần phải nói , tuy bổn vương phi tính tình khiêm tốn, nhưng là ưu điểm này của bản phi thì mọi người đều biết , Vương gia không cần phải nói ra, nếu không người ta sẽ xấu hổ!"

Mỗ nữ nói xong lại vẫn khó xử cúi đầu, chỉ là khóe mắt chớp lóe lên một tia đắc ý rồi biến mất, hừ, chỉ bằng ngươi cũng dám đấu võ mồm với bản tiểu thư , không biết lượng sức. . . . . .

Hiên Viên Ngạo hung hăng trừng mắt nữ nhân kia ,mới có vài ngày không thấy, răng bén lưỡi nhọn không ít!

Khuôn mặt tuấn dật tức giận đến xanh mét: "Vũ Văn Tiểu Tam, đừng có một tiếng lại một tiếng ' bổn vương phi ' , bổn vương còn không có thừa nhận ngươi là vương phi của bổn vương !"

Lời này nói ra tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc há to mồm, tuy bọn hắn biết Vương gia không phải cam tâm tình nguyện cưới vương phi, nhưng là ở trước mặt công chúng nói ra, cũng quá mức tổn thương người thôi? Không ít người trong óc đều đã xuất hiện hình ảnh tuyệt thế mỹ nhân khóc lã chã , tìm chết . . . . .

Đáng tiếc bọn hắn hiển nhiên xem nhẹ trình độ vô sỉ với lại độ dầy của da mặt của người nào đó , chỉ thấy trong mắt nàng ngân ngấn nước . Một bàn tay ôm bụng mình , biểu tình bi thương ngồi xổm xuống . . . . . .

Trong đầu mọi người đều treo một dấu chấm hỏi to tướng nhìn nàng. . . . . .

Kia miệng anh đào nhỏ mở ra, thanh âm bi thương tuyệt vọng: "Vương gia, nô tì đúng là mang cốt nhục của người a, người như thế nào có thể không nhận nợ đây ?"

A? Mọi người không dám tin nhìn một chút Vương gia mặt lạnh mà bọn hắn kính ngưỡng , Vương gia đây cũng quá quá phận đi? Đều đã làm cho người ta mang thai , cư nhiên trở mặt!

Ngay cả nha hoàn hồi môn của nàng cũng ngu ngơ nhìn nàng, bệnh điên của tiểu thư lại phát tác?

Kia người quần áo đỏ che khăn voan hồng nhạt, ngón tay thon dài cắm sâu vào trong thịt. . . . . .

Một loại biểu tình lạnh như băng trong nháy mắt bị thiêu hủy , khuôn mặt tuấn tú tức giận đến mức đen tuyền : "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi không cần nói lung tung ! Bổn vương khi nào, khi nào cùng ngươi, cùng ngươi. . . . . ." Kia mấy chữ thật sự quá khiếm nhã , khó có thể mở miệng!

Vũ Văn Tiểu Tam đứng lên, cũng không nói chuyện với hắn, tự lo sờ sờ bụng mình , dụng giọng điệu vô cùng đau thương thấp giọng nói: "Bảo Bảo, cha con không cần cô nhi quả mẫu chúng ta, nếu là không có con, mẫu thân có chết cũng không sao, nhưng là mẫu thân thật sự không đành lòng để cho con còn không có sinh ra, liền theo mẫu thân đi. . . . . . Con yên tâm, mẫu thân nhất định sẽ cố gắng nuôi dậy con lớn lên !"

Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ