Kỳ 7: Rối Loạn Ám Ảnh Cưỡng Chế và Rối Loạn Nhân Cách Ám Ảnh Cưỡng Chế (Obsessiv

2K 58 4
                                    

Kỳ 7: Rối Loạn Ám Ảnh Cưỡng Chế và Rối Loạn Nhân Cách Ám Ảnh Cưỡng Chế (Obsessive- Compulsive Disorder and Obsessive Compulsive Personality Disorder)

[Series Tâm Lý và Bệnh Chứng] Kỳ 7: Rối Loạn Ám Ảnh Cưỡng Chế và Rối Loạn Nhân Cách Ám Ảnh Cưỡng Chế (OCD &OCPD)

MAY 20, 2014 | HẢI ĐƯỜNG TĨNH NGUYỆT

Nguồn: DSM -IV, Case Book và một số web khác…

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Nguồn: DSM -IV, Case Book và một số web khác…

Dịch: Hải Đường Tĩnh Nguyệt


Đã lâu rồi tôi mới quay lại chuyên mục tâm lý và bệnh chứng nhỉ. Mọi người thông cảm, là sinh viên năm cuối, có quá nhiều bài tập dí sát lưng nên đành phải bỏ hoang blog này và lâu lâu vào quét bụi vậy.


Thôi, mào đầu đủ rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu vào việc chính thôi. Chủ đề tôi chọn cho kỳ này là bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế và một chút về bệnh rối loạn nhân cách ám ảnh cưỡng chế. Nếu ai đó đọc đam mỹ nhiều, sẽ thường xuyên thấy nam chính hay mắc chứng bệnh “khiết phích” hay nói cách khác là nhân vật chính quá mức yêu sạch sẽ đi, như vị Bạch Ngọc Đường trong SCI vậy, thì tôi có thể chắc rằng họ không ít thì nhiều bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế. Và bây giờ, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu nó nhé.

Đặc điểm chủ yếu của chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế là nỗi ám ảnh lặp đi lặp lại hay sự ép buộc nặng đến mức họ dành tất cả những thời gian mà họ có để phục vụ cho nỗi ám ảnh nọ. Nó có thể khiến cho người mắc bệnh trở nên tiều tụy, tinh thần mỏi mệt hoặc gây trở ngại trong cuộc sống.Vào một thời điểm nào đó, người bệnh sẽ nhận ra nỗi ám ảnh hay sự cưỡng chế quá vô lý. Và sự rối loạn này không phải là phải là do dùng thuốc hay do những điều kiện sức khỏe bình thường khác.

Ám ảnh là những ý tưởng , suy nghĩ hay hình ảnh cứ xuất hiện một cách dai dẳng, xâm nhập vào đầu óc khiến cho tâm thần bồn chồn, mỏi mệt. Sự xâm nhập này được nhận dạng là “kẻ lạ trong tiềm thức”. Có nghĩa là với cá nhân mắc bệnh, họ nhận nỗi ám ảnh này là “lạ lùng” , không nằm trong quyền điều khiển của họ và không phải loại suy nghĩ mà họ nghĩ là mình sẽ có. Tuy nhiên, họ có thể nhận ra nỗi ám ảnh đó xuất phát từ trong tâm trí mà không phải là do tác động từ bên ngoài.


Những nỗi ám ảnh thường gặp nhất là những suy nghĩ lặp đi lặp lại về sự dơ bẩn (sợ bị nhiễm bẩn khi bắt tay). Giám khảo của American Got Talent, Howie Mandel bị ám ảnh về vi trùng tới mức ông đã cạo trọc đầu mình vì sợ vi khuẩn có thể sống trong đó. Hoặc là nỗi lo lắng thường trực (không biết hôm nay trên đường mình lái xe có khiến ai bực mình hoặc bị tổn thương hay không) hoặc là lúc nào cũng muốn mọi thứ sắp xếp theo một trình tự nhất định (có thể nổi điên lên khi một vật bị lệch ra khỏi thứ tự mà mình sắp xếp chúng). Những suy nghĩ, ám ảnh, và sự thôi thúc đó không chỉ đơn giản là nỗi ám ảnh quá mức về những tình huống trong cuộc sống hằng ngày và thật sự là nó cũng ít khi nào dính đến những tình huống xảy ra trong đời thật như về công việc, nhà cửa, những mối quan hệ.

[ Tâm Lý Học ] Tâm Lý Bất Thường Và Tâm Lý Tội PhạmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ