-------------
Chiều hôm sau, trước cổng Dịch Gia
Hắn tự mình lái xe đưa cậu về nhà, đúng vậy, là đưa cậu về nhà của hắn và cậu. Từ nay, đó sẽ là nơi đem đến cho cậu hạnh phúc, là gia đình thực sự của cậu!
Xuống mở của xe cho cậu, rồi cởi áo khoác của mình mặc cho cậu. Bây giờ là mùa đông, chiều tối trời rất lạnh, hắn sợ cậu vừa mới khỏi bênh, sức khỏe vẫn chưa được hồi phục hắn, sẽ dễ bị cảm. Đang muốn ôm cậu vào nhà, thì đột nhiên điện thoại hắn reo lên.
Wo xiang ni , xiang zhe ni
Xiang dao hao xiang zhe yang zhujin ni
Lian zhe ni ni qi ji yi ban desheng ming
Wo ai ni , ai zhe ni
Ai dao hao ai zhe yang de zi ji
Yi wei ni
Ling hun yong bao huo zhe de nei xin[Quen không các nàng? Haha hiện tại đó cx là đoạn nhạc chuông điện thoại của ta đấy!]
Hắn còn nhớ, mấy ngày trước cậu nghịch điện thoại của hắn, rồi đổi nhạc chuông luôn. Hắn cũng thích bài này lên không có đổi lại nữa, cứ để vậy luôn. Dù sao lời của nó cũng thật ngọt ngào. Mỗi lần nghe nó hắn luôn nghĩ tới cậu.
Định tắt máy, nhưng cậu bảo hắn nghe rồi mình tự đi vào cũng được, dù sao đây cũng phải lần đầu tiên cậu vào nơi đây. Cũng không còn xa lạ gì. Nhưng nhỡ cuộc điện thoại này của hắn mà là việc gấp thì có phải cậu đang cản trở hắn không? Vì vậy cậu quyết định khuyên hắn nghe máy thì hơn.
Vậy nên hắn đi nghe điện thoại. Nhân tiện cất xe vào gara luôn. Cậu một mình bước vào nhà. Hắn nói đúng, ngoài trời thực sự rất lạnh, dù đã mặc cái áo khoác của Thiên Tỉ nhưng cậu vẫn thấy lạnh. Cố gắng chôn mình thật kĩ trong áo khoác của hắn.
Vừa bước vào nhà, thì hình ảnh đầu tiên cậu gặp lại chính là Dương Nhu Nhi, cô ta đang điên cuồng lao về phía cậu, đang ngây người thì......
"Bốp!"
Một cái tát đã an vị trên mặt cậu.
Không kịp phản ứng với sự việc đang xảy ra, cậu liền bị cô ta đẩy ngã xuống sàn nhà lạnh băng.
Cô ta điên cuồng hét lên
-"AI CHO MÀY QUYẾN RŨ THIÊN TỈ? ĐỊNH NHÂN CƠ HỘI BỊ THƯƠNG ĐỂ LẤY LÒNG THƯƠNG HẠI CỦA ANH ẤY SAo? ĐỒ HỒ LY TINH!! TIỆN NHÂN!!!! VÔ LIÊM SỈ!!!!!"
Khi hắn trở lại, thi đập vào mắt hắn là tình cảnh cậu đang bị ả Dương Nhu Nhi kia đẩy xuông sàn nhà khi đang cố đứng dậy. Do trên người cậu có tận mấy lớp áo bông lên việc đứng lên trở lên vô cùng khó khăn, mà lại cơ người cố tình không để cho cậu đứng lên. Sàn nhà lạnh như vậy, nhỡ cậu lại cảm.....Hắn vội vã chạy vào đỡ cậu lên ôm vào trong ngực. Lúc này, hắn mới nhìn thấy trên mặt cậu còn nguyên vết 5 đầu ngón tay in rõ ràng. Khẳng định cái tát vừa rồi không hề nhẹ! Phút chốc lửa giận trong lòng hắn bùng lên. Không cần hỏi hắn cũng biết thủ phạm là ai. Cô ta cư nhiên dám khi dễ bảo bối của hắn một lần nữa! Thật chán sống mà! Tức giận rống
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic - Thiên/Khải] Yêu Lại
FanfictionTác giả: là mình Thể loại: ngược trước mấy chap đầu (chắc vậy) sùng sau (chính là vô cùng, sùng lên tận trời đó) HE Couple: Dịch Dương Thiên Tỉ x Vương Tuấn Khải Nhân vật không thuộc về ta nhưng trong fic này ta là vua Trong fic, tính cách, mọi thứ...