Chương 71: Cuộc sống hạnh phúc

1.5K 17 0
                                    

Lái xe đưa Chu Thiến đến cao ốc Triệuthị. Chu Thiến xuống xe, ngẩng đầu nhìn tòa nhà chọc trời này, cửa sổthủy tinh lóe ra ánh sáng dưới mặt trời, tựa như lâu đài thủy tinh, sáng ngời, chói mắt

Chu Thiến đi vào đại sảnh, sau đó gọi điện thoại cho Hi Tuấn:

-   Hi Tuấn! Chị mang văn kiện đến cho em, em đang ở đâu?

Trong điện thoại vang lên tiếng anh chán nản:

-   Em đang ở tầng 10, còn phiền chị dâu mang đến tận đây, thật ngại quá

-   Không sao, chị tiện đường mà.

Chu Thiến vào cầu thang máy đi đến tầng10, sớm đã có thư kí đứng đó chờ cô, đưa cô vào phòng phó tổng. Vừa vàođã thấy Triệu Hi Tuấn ngồi ủ rũ ở bàn làm việc, ánh mặt trời bên ngoàixuyên qua cửa sổ, chiếu vào anh một tầng ánh sáng vàng.

Anh nghe được tiếng động thì quay ghế lại, nhìn Chu Thiến cười, trong nụ cười lại có vẻ ủ rũ. Anh nói

-   Cảm ơn chị dâu, sao hôm nay lại đến đây, là hẹn với anh cả ạ?

Chu Thiến đi tới, đặt văn bản lên bàn của anh, sau đó cười nói:

-   Đúng, hẹn anh ấy ăn cơm trưa

Cô nhìn khuôn mặt Triệu Hi Tuấn suy sụp, không khỏi thân thiết hỏi:

-   Sao thế, cha mắng em?

Hi Tuấn cười nhẹ nhàng:

-   Có ngày nào cha không mắng, em quen rồi, là vấn đề bản thân em thôi

Anh đứng dậy, đi tới cửa sổ, ánh mặt trời chiếu vào, bộ dạng lười nhác nhưng lại vô cùng phong lưu. Anh nhìn bênngoài, ánh mặt trời chiếu vào đôi mắt nâu, chiết xạ ra ánh sáng trongsuốt

-   Em càng ngày càng cảm thấykhông thích hợp với nơi này. Ở đây, mỗi ngày đều là đám giấy tờ, hợpđồng đó, họp hành nhàm chán, tiếp xúc với đủ loại người lòng dạ thâmtrầm. Tất cả đều khiến em thấy áp lực, em cảm thấy sắp không thở nổinữa, đây không phải là cuộc sống mà em muốn. Em không muốn cả đời đều bị giam giữ trong nhà giam này.

Anh quay đầu, nhìn Chu Thiến, ánh mắt sáng vô cùng:

-   Em muốn rời khỏi đây, em hận không thể rời xa chỗ này.

Lòng Chu Thiến hoảng sợ, sau đó đi đến bên cạnh anh, nhìn anh nói:

-   Nếu em thực sự đã quyết tâm, thật sự chấp nhận vượt mọi khó khăn thì chị sẽ ủng hộ, chúc phúc cho em

Cô hơi dừng lại, giọng nói cũng trầm xuống:

-   Nhưng nếu em chỉ là vì trốntránh công việc mệt mỏi mà lấy cớ, chị khuyên em tốt nhất nên nghĩ chorõ. Em có biết rời khỏi đây nghĩa là gì, cha tuy rằng sẽ không cắt đứttình cha con với em nhưng ông tuyệt đối sẽ khiến em rơi vào cảnh tứ cốvô thân, đến lúc đó em chỉ có thể dựa vào chính mình, những khó khăn,tủi cực em phải chịu còn nhiều hơn tưởng tượng của em. Hi Tuấn, em nhấtđịnh phải hiểu điều đó

Nếu đến lúc đó, anh ấy vì không đối mặtđược với sự cạnh tranh tàn khốc bên ngoài, không thể không nản lòng màtrở về nhà thì sẽ là sự đả kích lớn vào lòng tự trọng của anh. Một côngtử nhà giàu, mẫn cảm như vậy có thể chịu đựng được?

CON DÂU NHÀ GIÀUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ