Part 5.

436 48 18
                                    


Changkyun vừa rời cửa hàng vừa ngâm nga hát, tay bận rộn với những sandwich gà, cà phê đắng ngắt và bánh bích quy cho Kihyun, còn phần mình là một túi kẹo dẻo hình giun chua chua ngọt ngọt. Nhắc đến Kihyun cậu khẽ cười thầm. Mong là chàng thợ săn cáu kỉnh sẽ thích bánh quy mà cậu chọn. Càng nghĩ vòng tay cậu càng siết chặt chiếc túi, thoăn thoắt nhảy chân sáo nom vô cùng vui vẻ.

Dạo gần đây Changkyun rất thích đi cùng với Kihyun. Ban đầu anh hãy còn mặt nặng mày nhẹ, luôn phớt lờ và phũ phàng với cậu mà bây giờ thái độ đã trở nên dễ chịu hơn, thậm chí số lần nhìn thấy anh mỉm cười cũng tăng vọt. Vốn Changkyun nghĩ Kihyun bình thường đã trông khá ưa nhìn rồi nhưng chẳng hiểu sao khi anh cười, cụm từ ấy đã không còn đủ để miêu tả nữa. Cậu ôm chặt túi đồ, vừa đi vừa cười ngẩn ngơ như một kẻ ngốc.

Bất thình lình, từ đâu một bóng đen ập tới chặn đường cậu khiến Changkyun theo phản xạ dừng lại xoay người nhìn xem là ai. Mắt cậu tức khắc mở to khi nhận ra gương mặt quen thuộc cùng lời đề nghị đáng sợ.

"Xin chào Changkyun. Cảm phiền cậu cho tôi mượn cậu một chút nhé?"

~*~

Kihyun khó chịu nhịp tay trên đùi mất kiên nhẫn. Changkyun đã ra ngoài mua thức ăn được một lúc lâu đến giờ vẫn chưa thấy trở lại. Thật tình, đi đến cửa hàng tiện lợi mua đồ khó khăn đến vậy sao? Cáu kỉnh xoa lên bụng nơi dạ dày đang réo ầm ĩ, anh sắp chết đói rồi đây này. Tên nhóc chắc lại la cà mua thêm mấy thứ linh tinh khác nữa rồi. Thời gian vừa qua đủ để anh ít nhiều hiểu rõ con người cậu, lúc này hẳn vẫn đang suy suy tính tính nên mua kẹo chua hay kẹo dẻo chứ gì. Kihyun thở dài bất lực. Thiết nghĩ anh nên tìm kẹo bạc hà hay gì đó, bất cứ thứ gì có thể tạm trấn áp cơn đói đã.

Việc tìm kiếm hóa ra không thuận lợi cho lắm. Kihyun hết nghiêng người mở nắp khoan xe đã phải đánh vật với ổ khóa mất một lúc song vẫn chẳng thấy kẹo đâu, chỉ nghe độc một tiếng vật thể nào đấy rơi bộp xuống sàn. Anh nhíu mày nhìn theo rồi khẽ mỉm cười. Thì ra là ngài Trứng-chiên-gia tội nghiệp đang nằm chỏng chơ, hướng khuôn mặt tươi cười nhìn anh đây mà. Kihyun nhặt 'ngài' lên đặt ngang tầm mắt mình, con búp bê vẫn nhìn anh với biểu hiện đáng yêu là thế.

Trong đầu bỗng chốc không hẹn chợt xuất hiện hình ảnh của Changkyun, khiến anh thoáng đỏ mặt, vội xua tan những ý nghĩ bộc phát ấy. "Không, không được nghĩ về Changkyun. Không, tuyệt đối không!" Anh lẩm bẩm với chính mình, tức giận với bản thân mà tự vả vào hai bên má. "Đây chỉ là tạm thời thôi Kihyun, chỉ là tạm thời. Không được phép gắn bó!" Anh nhắm nghiền mắt, hít một hơi thật sâu.

Âm thanh gõ cửa kính bất giác truyền đến tai Kihyun. Lòng hân hoan liền mở toang hai mắt nghĩ Changkyun đã về nhưng khi quay sang, đang đứng chờ đợi anh lại là Jun. Máu chảy trong người anh phút chốc như đông cứng lại trước sự xuất hiện bất ngờ của tên ma cà rồng. Jun mỉm cười ra hiệu cho Kihyun hạ cửa sổ xuống. Anh làm theo.

"Gặp lại cậu thật tốt quá." Jun thân thiện chào hỏi.

"Không cần ra vẻ thân thiện đầy giả tạo đó." Anh nhíu mày đáp trả.

[Transfic][KiKyun] Mistakes and Miscalculations Suck (or not).Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ