Anh tặng anh cho cậu đấy (end).

2.7K 297 29
                                    

Năm năm trôi qua trong nháy mắt.

Không một tín hiệu.

Không một lần gặp mặt.

Thông tin gần nhất mà anh biết, chính là cậu đã trở thành giám đốc điều hành của tập đoàn FUSHITAMA, còn anh, giờ đã là ông già 30 rồi, ngày ngày dạy học và đi sinh hoạt ngoại khóa. Gương mặt vẫn mang nét trẻ con tinh nghịch, mang theo hương vị quyến rũ của thời gian.

Taehyung tuổi trẻ tài cao, sớm là niềm mơ ước của thiếu nữ châu Á, vô cùng ôn nhu lại rất kính nể đồng nghiệp. Tích cực học tập thu nhập kinh nghiệm. Cậu chỉ buồn, đã lâu lắm rồi không có gặp anh, liệu tình cảm có còn nguyên vẹn hay không?

Năm năm, cậu vùi đầu vào sách vở, năm thứ hai đại học đã có thể thiết kế chiến lược kinh doanh mới cho tập đoàn nổi tiếng FUSHITAMA, ngay khi tốt nghiệp đã ngồi lên vị trí giám đốc điều hành. Khi mọi việc dần đi vào quỹ đạo, Taehyung vô thức đưa tay chạm lên tim mình, nơi ấy, rất lâu rồi không cảm nhận được sự ấm áp mà cậu mong chờ.

Làm việc mỗi ngày, tiếp xúc với nhiều người, cậu nhận ra thương trường là một thế giới tàn bạo, bao nhiêu xấu xa thủ đoạn đều có, thật may mắn vì năm đó, Hoseok đã chỉ cho cậu rất nhiều kĩ năng sống trong ván bài cuộc đời này. Nhưng vì cậu còn trẻ, trải nghiệm chưa nhiều, thật muốn có người nào đó ở bên làm điểm tựa, chỉ bảo cho cậu thật nhiều. Ngoài Jung Hoseok, ai có thể làm được điều đó đây.

Nghĩ thật kì lạ, từ lần đầu tiên bắt chuyện với anh ấy, lần đầu tiên tình cờ gặp mặt, lần đầu tiên vì anh mà rung động...

Anh cho cậu rất nhiều lần đầu tiên.

Lần đầu tiên nhớ nhung một người.

Lần đầu tiên vào bếp nấu một bữa cơm gia đình, dù nó có dở tệ, vẫn nhận lại được nụ cười trìu mến của anh.

Lần đầu tiên chạm môi, không phải thứ cảm giác muốn nôn ra như trong tưởng tượng. Là sự mềm mại muốn chiếm giữ.

Lần đầu tiên cậu hiểu được, chỉ có anh mới khiến Taehyung cậu thay đổi nhiều như thế nào.

Anh dung túng cho cậu, nuông chiều cậu, phải chăng là do anh cô đơn, đã thật lâu không yêu ai, nên tâm muốn bảo hộ một người?

Anh không ngại cậu nhỏ hơn anh rất nhiều, chỉ biết chăm lo cho tình yêu này bền vững.

Một người con trai như vậy, cậu còn muốn hơn điều gì?

Đã lâu rồi không gặp anh...dạo này anh thế nào?


Anh đương nhiên tốt. Chỉ là, nỗi nhớ cậu dày vò mỗi ngày. Thỉnh thoảng lại nghe tin tức về cậu, giọng nói của cậu qua kênh kinh tế, cậu ấy thật đẹp. Ngày càng đẹp mê người. Giọng nói trầm trầm gợi cảm khiến anh say mê. Một xử nam 30 tuổi lại ngồi ngốc nhìn thanh niên trẻ hơn mình như vậy...

Có người hỏi, sao anh không kiếm đối tượng kết hôn?

Lại có các dì nhiệt tình mai mối...

Anh chỉ xấu hổ nói rằng đã có đối tượng. Chờ người ấy học xong sẽ tổ chức hôn lễ.

Cái lạnh của mùa đông thoáng chốc tràn về.

[VHope/TaeSeok] Anh tặng anh cho cậu đấy...!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ