CHƯƠNG 4

21.9K 1K 65
                                    

Một nam nhân tuổi trung niên bế trên tay một đứa bé chừng 11 tháng tuổi đi vào trung tâm thương mại.

Hắn bước vào thang máy, lại thu hút bao ánh nhìn phía sau.

Thật ra hình ảnh cũng rất bình thường thôi, chỉ là đứa trẻ kia quá mức dễ thương mà thôi.

Quả đúng là gen nhà nòi. Bé Thuận thừa hưởng đôi mắt to có màu nâu giống Thừa Hoành. Đôi mắt trong veo như thu hút người nào nhìn bé, lại nó nốt ruồi đỏ nhỏ kia. Mỗi khi cười nó sẽ theo độ cong của đuôi mắt di chuyển, rất sống động.

Làn da thì khỏi nói, làn da em bé vừa trắng vừa mịn ai ai sờ đều thích. Bé được ba ba chăm lo vô cùng kĩ lưỡng nha, hai má phúng phính như bánh bao. Lúc này cái đầu đang dựa vào vai của Dật Hy, cái miệng đô đô ngậm ngón tay ánh mắt lại tò mò nhìn cảnh vật sau lưng ba ba. Khoé miệng chảy nước dãi ướt một mảnh vai ba ba.

Cái chân lòi ra khỏi tấm chăn bọc thân có đeo một vòng, xung quanh vòng có gắn hình con chuột nhỏ chừng 1cm phải nhìn kỹ mới thấy. Mà nếu vòng bình thường thì không còn là con nhà mafia, đương nhiên toàn bộ cái vòng chân đều là vàng thật từng cái mắt nối và 12 con chuột xung quanh đều là vàng nguyên chất được làm riêng cho hai bé.

(Ny: vì 2 bé sinh vào năm chuột =))))

Ánh mắt nhỏ kia cứ chớp chớp nhìn những cười phía sau, có vài người tạo cử chỉ hi hi vớ bé có vài người nhìn bé cười.

Bé Thuật nhìn qua nhìn lại sau đó cũng mỉm cười nhẹ rồi lại vùi vào cổ Dật Hy.

Ánh mắt cuối cùng của bé làm những người phía sau có cảm giác như bé nhìn họ với ánh mắt thật kiêu ngạo, thật cao sang.

Tiếng thang máy "đinh" một tiếng thiên thần nhỏ theo ba ba đi mất để lại người trong than máy thở dài "con người ta có khác". (Nhỏ mà đã được gắn mác con nhà người ta rồi. - MiTPh)

Hôm nay Dật Hy đưa bé Thuật mua giày và vài quần áo linh tinh.

Hai anh em tuy đã bảo có người lo nhưng hắn tuyệt đối không chịu. Hắn muốn tự mình mua đồ cho con mình tuy không có kinh nghiệm nhưng đi vài lần thì có thôi. Mua đồ cho trẻ khó khăn gì.

Nhưng hắn lầm rồi.

Cực kì sai lầm.

Đi đến cửa hàng quần áo hắn lựa được rất nhiều loại quần áo đẹp từ mặt ở nhà đến dự tiệc đều có, chỉ là vừa mặc xong một bộ bé Thuật bắt đầu mếu.

Ban đầu hắn không để ý cho là bé ngại kia cởi áo nơi công cộng, hơn nữa mấy cô nhân viên đều rất nhẹ tay thao tác mặc đồ cho bé.

Đến bộ thứ 3 bé Thuận triệt để khóc to.

Khóc đến long trời lở đất, khóc đến người khác cũng lướt qua cửa hàng không dám vào.

Dật Hy cùng mấy em bán hàng bố rối đủ mọi loại cách đều không dỗ được bé nín, đang quấn quýt không biết làm cách nào.

"Bé Thuận ngoan, không khóc không khóc nha, ba ba thương..."

Nếu là bình thường thì Dật Hy đã chửi mắng inh lên rồi nhưng vì con trẻ phải nhẫn nhịn, cố gắng từng chút dỗ dành.

3: CẢNH SÁT VÀ CON LANG MAFIA: CUỘC SỐNG SAU HÔN NHÂN - NGOẠI TRUYỆN (ĐAM MỸ)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ