2. Dỗ dành.

340 24 19
                                    


Tiểu Hoành Hoành ăn hết cả túi socola, mặt như mèo con thu hút ánh nhìn của người khác. Cô giáo Trần yêu lắm đứa nhỏ, bèn ngồi xổm trước mặt bé, ân cần hỏi : " Cô mang Hoành Hoành đi rửa mặt nhé?!".

Đứa nhỏ gật đầu rồi chớp chớp đôi mắt to tròn trong veo.

Trái tim Thiên Tỉ cùng cô giáo Trần rơi cái bộp vào hủ mật yêu thương.

Dễ thương ghê!!!

Lưu Chí Hoành nắm tay cô giáo đi một vài bước rồi ngoảnh đầu nhìn Thiên Tỉ. Mặt bánh bao tươi cười vươn ra bàn tay beo béo.

Bé là muốn Thiên Tỉ nắm tay cùng đi!

Tiểu Thiên Thiên 5 tuổi lập tức hạnh phúc muốn xỉu! Vội chạy vọt đến nắm chặt tay bé.

Tiểu Hoành Hoành không phải không cao, chỉ là bé nhón mãi vẫn không với được vòi nước, đành phụng phịu phồng lên đôi má hồng hồng.

Cô giáo ôm bé ngồi trên bồn đá lát gạch men hình con gấu thật dễ thương, dùng đôi bàn tay ân cần như mẹ, xoa sạch vết kẹo bám trên mặt mèo kia.

Tiểu Thiên Thiên đứng phía dưới cực kì ghen tị rồi như nhớ đến cái gì, đôi chân thoăn thoắt chạy đi rồi như lao vội chạy về, trên tay còn cầm chiếc khăn tay in hình gấu kuma to đùng. Dùng đôi mắt phượng cực uy nghi của trẻ con nhìn chằm chằm cô giáo. Cứ y như bé muốn ra lệnh ' cô hãy mau mang mèo nhỏ trả lại cho em đi'.

Cô giáo Trần ôm Hoành Hoành, để bé đứng vững rồi mới buông tay. Thiên Thiên ích kỉ lập tức chạy đến, dùng cái khăn in hình chú gấu mình yêu nhất, lau mặt cho chú mèo đáng yêu kia.

Những đường bông mềm chạm vào má làm Hoành Hoành cười khúc khích mãi thôi.

Thiên Thiên đứng ngắm mèo nhỏ nghịch ngợm, không khỏi nói " Thật đáng yêu!".

Tiểu Hoành Hoành nghiêng đầu cười " Gấu gấu thật đáng yêu!".

" Anh không nói bạn gấu trong khăn đâu!".

Mèo nhỏ chớp chớp đôi mắt to, không hiểu.

" Hoành Hoành thật đáng yêu!".

Bé con như hiểu ra, bèn nhanh nói " Thiên Thiên cũng đáng yêu!" .

"Anh không đáng yêu". Thiên Tỉ nói

Tiểu Hoành Hoành cực kì thông minh, liền sửa lại " Thiên Thiên thật đẹp trai!".

Sau đó hai đứa nhỏ lại ngây ngô cười.

Thiên Tỉ thật muốn bẹo má mèo nhỏ hai cái, lại sợ dọa con người ta chạy mất nên đành thôi vậy!

Cô giáo mang bọn trẻ hòa cùng các bạn khác, chơi đồ chơi mô hình, láp ráp hay xây nhà,...rất vui rất vui đó. Tiểu Hoành đi đến đâu, Thiên Tỉ cũng đi cùng. Hay, Thiên Tỉ đi đến đâu, cũng sẽ lôi Tiểu Hoành theo cùng.

Cô giáo Trần dụi dụi đôi mắt của mình. Quái lạ, sao càng nhìn càng thấy hai đứa nhỏ này thật thuận mắt! Có phải là người già nên mắt kém rồi không?!

Tiểu Hoành Hoành vì chạy bên này rồi lại nhảy sang bên kia, bắt đầu thấm mệt. Bé tựa vào một chú gấu ở góc lớp, nhìn các bạn chơi náo nhiệt ở đằng kia, vui vẻ cười. Thiên Thiên bên này vừa xếp xong một mô hình lâu đài trong sự tán dương của các đứa nhỏ khác, quay đầu đã không thấy mèo nhỏ của mình đâu. Bé liền vứt luôn mô hình vừa xếp xuống đất, vài miếng xếp không được gắn chặt rơi ra. Mấy bé nam trong lớp tặc luỡi một cái. Tiếc ơi là tiếc!

[XIHONG] MÈO CON BÉ NHỎ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ