Chương 1

627 16 3
                                    

Chương 1: Sống lại hay chuyển thế?

Đã từng, y đã từng là Dận Nhưng.

Hiện tại, y là Trương Anh.

Y đã là Trương Anh tròn mười tám năm.

Giờ đây, cơ thể y đã khó mà chống đỡ nổi nữa. Căn bệnh này đã theo y kể từ khi Trương Anh được sinh ra, bây giờ, y phải ra đi nhanh chóng vậy sao?

Nhìn cha mẹ đang đứng bên giường nắm chặt tay mình, còn có em trai em gái hai mắt đã đỏ ửng nhưng vẫn liều mạng ngăn không cho nước mắt chảy ra đang đứng ở cửa, y mỉm cười, nụ cười có chút không đành, cũng có chút vui vẻ an tâm.

Thật tốt, hai đứa em của y tuy rằng bướng bỉnh, nhưng cũng thông minh không kém bọn đệ đệ cùng y tranh đấu năm đó, nhất định có thể chăm sóc cha mẹ thật tốt.

Nhớ tới lúc ban đầu khi mới sinh ra trong thân hình một đứa bé, mặc dù y kinh ngạc, mặc dù không cam lòng, nhưng sau khi chấp nhận sự thật rằng mình đã đầu thai chuyển thế, y đã vô số lần cảm tạ ông trời, đời này, cha mẹ rất yêu thương y, chưa bao giờ ghét bỏ cơ thể đau ốm bệnh tật này của y, em trai em gái yêu quý của y không coi thường y lại càng không ghét bỏ y, những tình cảm và ấm áp mà khi y là Hoàng thái tử tôn quý nhất Đại Thanh chưa từng trải qua, đời này, y đều có. Quan trọng nhất là, mười tám năm này đã làm y hiểu rõ năm đó y ngu xuẩn và thiển cận bao nhiêu, mười tám năm được sống trong yêu thương khiến y hiểu rõ được cái gì mới là trân quý nhất. Lúc y làm Hoàng thái tử truy đuổi quyền lực và câu tâm đấu giác* buồn cười đến chừng nào!

(*) Câu tâm đấu giác: lục đục với nhau, đấu đá với nhau.

Tuy rằng y mất đi sức khỏe, thế nhưng, đáng giá! Cho dù trải qua một lần nữa, y đều không hối hận.

Chỉ là, quá ngắn.

Liếc nhìn cô gái yên lặng rơi lệ ngoài phòng bệnh, trong lòng y than nhẹ, còn có một cô gái toàn tâm toàn ý yêu y, nhưng đã định trước vô duyên với y.

Kiếp sau, nếu có kiếp sau, y nguyện ý tiếp tục làm Trương Anh!

——————————————————————————

Híp mắt lại, Trương Anh rất ít khi tỏa ra khí thế khi làm Hoàng thái tử của y, lạnh lùng nhìn về phía ông lão đang nói một tràng dài đứng đối diện y.

"Ngươi, nói lại lần nữa xem!".

"Ngươi, ngươi phải quay lại kiếp đầu tiên, lại, lại, trải qua một lần nữa, khụ khụ, mới có thể tiếp tục luân hồi...". Ông lão càng nói càng nhỏ, cuối cùng rụt người lại, run lẩy bẩy, không dám nhìn Trương Anh nữa.

Trương Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ông lão, chậm rãi nói, "Cái gọi là quay lại kiếp đầu tiên, chính là ta tiếp tục làm Thái tử, sau đó được Hoàng a mã sủng ái, lại bị các huynh đệ ép buộc xem thường, lại bị Hoàng a mã chán ghét mà vứt bỏ, giam cầm cho đến khi chết?". Nói xong chữ cuối cùng, Trương Anh cười gằn một tiếng, "Vì sao ngươi không cho ta quay về kiếp thứ hai?". Sao lại cứ muốn y quay lại với những vướng mắc thống khổ của kiếp đầu tiên?

Thanh ca chi Dận NhưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ