==========
.
.
Tình yêu, dù có bao nhiêu lời thề thốt, dù có nói ra rằng sâu nặng bao nhiêu, so với cảm giác bình yên này, làm sao quý giá bằng?
.
.
Yoseob dùng cả tay ôm đống bản thảo mà hôm qua mang về để nghiên cứu thiết kế cho dự án sắp tới. Đang băn khoăn không biết làm cách nào để bấm thang máy thì bất chợt có một cánh tay vươn ra từ phía sau, nhẹ nhàng thay cậu ấn nút.
- Good morning.
JunHyung giơ tay vẫy, kèm theo một nụ cười "tươi như hoa" quá mức vào buổi sáng trong khi ai ai cũng đang trong tình trạng mệt mỏi ngáp ngắn ngáp dài.
Gần đây Yoseob đã quen với sự xuất hiện bất thình lình của người con trai này ở mọi nơi. Từ việc pha sẵn một tách café sữa để xuống bàn cậu mỗi sáng, đến việc nhận thay cậu một số bản vẽ phức tạp. Khi mọi người kéo đi tụ tập sau giờ tăng ca thì anh nán lại dọn dẹp đồ đạc cùng cậu, cố tình không đi xe hơi riêng mà đi theo cậu trên chuyến xe bus những buổi tối muộn, không biết nên nói cậu vô tình hay cố ý chọn cho mình 1 chỗ ngồi cuối cùng trên xe đeo tai nghe rồi tựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi không thèm để ý đến anh đang ngồi gần đó luôn dõi mắt theo mình. Sự xuất hiện của một người xa lạ xen vào cuộc sống vốn khép kín, tĩnh lặng khiến Yoseob cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên người lạ này lại bước vào một cách tự nhiên, không ồn ào, cũng chẳng để lại dấu vết, đôi khi làm như người vô hình, lại khiến lòng cậu cảm thấy có chút an toàn.
JunHyung lướt qua chồng bản thảo vượt quá mặt Yoseob bước vào thang máy, tủm tỉm cười, ấn nút chờ cậu nhóc cứng đầu cứng cổ ngạo mạn kia đi vào. Một vài đồng nghiệp cũng bước vào cùng với họ, trong thang máy chật hẹp chỉ tíc tắc đã chật kín người.
- Nè Junhyung, cậu thấy hoa khôi phòng thiết kế tay xách nách mang vậy mà không thể hiện mình galant gì hết vậy?
- Em cũng muốn galant lắm, nhưng mà cậu ấy sẽ từ chối lạnh lùng cho coi.
- Làm kiêu đó mà. Thôi cứ cố gắng theo đuổi đi, biết đâu có ngày thành công há há
- Cám ơn lời khuyên của chị nhé!
Vậy là Yoseob trợn tròn mắt nhìn anh đưa tay ôm gọn đống bản thảo đang ở trên tay cậu. Và vẫn nguyên thái độ cười cợt ấy, nhướn mày, một tay đưa ra bấm tầng thang máy. Mùi thơm nào đó thoang thoảng chạy vào cánh mũi cậu. Khác hẳn với mùi nước hoa sặc sụa, nặng nề mà con trai vẫn thường dùng luôn khiến đầu óc cậu choáng váng, hương thơm từ người anh có một sự thanh khiết mà dịu dàng, chắc chắn mà kiên định, khiến bất cứ ai cũng có cảm giác tin cậy dễ chịu và bất giác nảy sinh thiện cảm - không ngoại trừ cậu.
.
.
Phòng thiết kế nằm ở gần tầng trên cùng, các đồng nghiệp đã lần lượt bước ra khỏi thang máy, chỉ chừa lại hai người với một không gian yên tĩnh đến nỗi nghe thấy cả nhịp thở của nhau. Bất chợt, Yoseb mỉm cười nhìn chàng trai đứng đối diện mình, hai tay khoanh trước ngực, dựa vào thành thanh máy.