Tác giả: HanNaBin.
Thể loại: Đời thường, tình cảm, sex...
Cánh báo: Không phải thể loại khiêu dâm nhưng hay cân nhắc kỹ trước khi đọc.
Quá khứ luôn lây lan đến tương lai. Thực sự thì quá khứ "tốt đẹp" ấy của tôi chẳng thể nào phai nhạt suốt quãng thời gian quá dài của một tuổi đời xuân sắc. Cứ dần đen kịt, đặc quánh lại loãng toẹt; mỗi năm qua đi, những câu chuyện lại bồi đắp thêm vào quá khứ, những con người xuất hiện như nước đổ vào vũng lầy lùng nhùng nước chẳng bao giờ khô cạn, tôi - kẻ luôn phải cố ngoi ngóp trong vũng lầy đấy, cố gắng hít thở một chút hơi tàn dai dẳng qua từng ngày.
Giống như những cô gái cùng trang lứa khác. Tôi đã là một nàng sinh viên, có những người bạn xinh đẹp và dễ thương, chính tôi cũng tự nhận mình vào diện đấy qua sự khen ngợi từ người khác dù chẳng mấy khi nói ra. Còn có một điều nữa rất dị ở con người tôi - một kẻ độc thân hạng nặng, rất nặng mới đúng, một con gà không có kinh nghiệm tình trường hay tình dục. Thử nghĩ xem, điều gì làm tôi vẫn cười được đến bây giờ!? Sự thực đấy, vẫn có cảm giác cô đơn trống vắng trong lòng, nối khát khao dư vị tình yêu và khám phá những xúc cảm tuyệt với của dục vọng, đều đó là một bản năng bình thường ở cái tuổi sung mãn này. Nhưng tôi đã cố che dấu đi tất cả, chỉ cười và nói tránh những vấn đề nhạy cảm, làm ra vẻ như một quân sư tình yêu đích thực, lớn tiếng dạy đời người khác dù chỉ toàn là những lời sáo rỗng. Đến lúc đi chơi, tôi đi suốt những con đường lớn nhỏ vào những ngày nghỉ cùng bạn bè, diện những bộ đồ thật đẹp, tôn cái dáng mĩ miều của mình và phải luôn cuốn hút những con mắt tò mò, ngưỡng mộ từ những kẻ đi đường.Họ nhìn tôi như một cô nàng kênh kiệu, ngạo mạn hay nghĩ tôi là một nàng tay chơi phóng khoáng đầy kinh nghiệm. Nhưng tất cả chỉ là giả dối.
Rồi sao nữa!? Tôi gọi những cô nàng - bạn tôi là ông -tôi, một cách xưng hô bình thường tiếp theo của thời hiện đại. Không chỉ thế, công khai vợ - chồng, bồ bịch với những con bạn thân khiến tôi bị liệt vào danh sách dị thường nhất. Nhưng chưa bao giờ tôi bận tâm đến cái suy nghĩ trong đầu mấy thằng con trai, có lẽ nó nghĩ tôi bị les hoặc là muốn tạo scandal.
Không rõ từ lúc nào, tôi đã trở thành một người như vậy. Người ta nói tôi là một cool girl, lạnh lùng mà cá tính, kiêu kỳ mà vui tính, quái dị mà xinh đẹp. Ngoài cái mặt dễ nhìn, tôi chẳng còn gì để bàn tới; không giàu có, không thông minh, chẳng có tài cán gì. Thật sự thiếu thốn! À, mà cũng không hẳn, còn một thứ tài sản vô cùng đáng giá trong cuộc đời tôi. Một thứ vứt không ai nhặt, cho không ai lấy nhưng luôn khiến người khác tò mò, dòm ngó và khám phá. Chính là quá khứ.
Trái tim tôi đã trở lên vô cùng đen tối rồi, một quả tim vẩn đục từ thời thơ bé. Khi còn là một đứa bé mới chập chững bước chân bào lớp một, đã nghĩ rằng mình sẽ có được một tuổi thơ đầy những tiếng cười và sự ấm áp vô bờ bến, nơi tôi có thể quên đi mọi phiền muộn hay đau đớn trong cuộc sống gia đình của cha mẹ. Nhưng ước mơ của tôi đã vụt tắt khi nhìn vào đôi mắt và nụ cười ấy, làm sao có thể chống cự cánh tay già cỗi lại quá đỗi dữ tợn sờ mó nơi sâu kín của cơ thể, tôi chỉ nhớ đó là những cánh tay thô kệch, sần sùi và nhúm nhó, chúng vuốt đầy thô bạo qua cái khe rãnh nhỏ nhoi nơi tôi. Cải vẻ mặt bình thản như không có gì xảy ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ TRUYỆN NGẮN 18+]Tôi đi tìm tôi.
Short StoryCó bao giờ bạn phân vân về giới tính của mình. Tôi chỉ đơn giản vì quá khứ của tôi đặc biệt hơn người khác. Cho đến khi tôi chạm vào trái cấm - cơ thể nam giới, nữ giới. Tôi đã phát hiện ra rằng, dù là nam hay nữ - dù là gay hay les, tôi vẫn là tôi...