Chương 51- 63

88 1 0
                                    


  Mẹ sinh ra anh, nhưng hiểu anh là Tư Mã Lương. Vũ trang trong đầu mấy trăm cặp vú đẹp tuyệt trần, Kim Đồng trở nên cực kỳ nhạy bén, phản ứng mau lẹ, tâm tình thoải mái, sắc da mịn màng, hình như trẻ lại mấy chục tuổi.

- Thế nào cậu? Tư Mã Lương ngồi trên ghế xô pha rộng, bọc da thật, hút xì gà đảo Luyxông, cười khúc khích hỏi anh - Cảm tưởng thế nào, cậu?

Anh rất cảm kích nói:

- Tuyệt, chưa bao giờ thích thú như vậy? Tư Mã Lương nói:

- Cậu ơi, cháu muốn vực hẳn cậu dậy? Cậu thay quần áo đi, cháu đưa cậu đi xem cái này?

Chiếc Cađilắc dài thượt đưa anh và Tư Mã Lương đến khu thương mại đẹp nhất thành phố Đại Lan. Xe dừng lại trước cửa hiệu bán nịt vú vừa tân trang xong. Khi mọi người vây quanh chiếc xe đẹp như chiếc thuyền rồng, Tư Mã Lương dẫn anh đến trước cửa hiệu. Những tủ kính rộng, sáng sủa, cao tít trần nhà, trong tủ bày đầy ma-nơ-canh. Trên cửa treo tấm biển chữ kẻ rất mỹ thuật Hiệu nịt vú Mỹ Dung, kèm dòng chữ Chế tác tinh xảo, phẩm cấp thượng thặng, vừa là thời trang vừa là nghệ thuật. Cậu ta hỏi anh:

- Cậu thấy thế nào?

Anh loáng thoáng đoán được ý cậu ta, trong lòng không khỏi cảm động, nói:

- Hay lắm! - Cậu ta nói: - Vậy thì cậu là ông chủ của hiệu này?

Tuy đã đoán biết, nhưng không khỏi giật mình:

- Không ổn, tôi làm ông chủ sao được?

Tư Mã Lương cười, nói:

- Cậu là chuyên gia về vú, chọn cậu là thích hợp nhất rồi con gì!

Tư Mã Lương kéo anh vào bên trong của hiệu. Cửa ra vào tự động mở rồi tự động đóng lại. Nội thất chưa hoàn chỉnh, gương gắn kín bốn mặt tường, trần nhà cũng ghép bằng kim loại đánh bóng có thể soi gương. Đèn treo, đèn tường đều tạo hình bầu vú. Vài công nhân đang lau mặt gương bằng bông tơ. Chủ thầu vồn vã chạy tới, cúi rạp chào. Tư Mã Lương nói:

- Có chỗ nào không vừa ý, xin cậu cứ nói!

Anh nói: Vú Mỹ Dung, không hay, thường quá!

Tư Mã Lương nói:

- Cậu là chuyên gia, cậu thấy thế nào là hay thì cậu đặt!

- Thú Một Sừng - Anh buột miệng nói, Thế giới nịt vú Thú Một Sừng!

Tư Mã Lương ngẩn người ra, cười:

- Cậu ơi, cái của ấy là cứ từng cặp một cơ mà? Anh nói.

- Thú Một Sừng hay hơn, tôi thích thế!

Tư Mã Lương quyết định dứt khoát:

- Cậu là ông chủ, cậu bảo sao thì phải vậy? Đi làm tấm biển khác, bỏ Mỹ Dung, đổi thành Thú Một Sừng. Thú Một Sừng, Thú Một Sùng, hay thật!

Tư Mã Lương cười: - Hay, cậu giỏi thật, rất có phong cách, có dùng lưỡi lê mà xiên cháu cũng không nghĩ ra. Còn gì không vừa ý cậu cứ nêu hết ra, cậu là ông chủ, nên có tinh thần làm chủ. Ngay từ lúc chưa bước vào bên trong, anh đã cảm thấy những ma-nơ-canh đều có thân hình tuyệt đẹp, rất tình tứ gợi cảm, những nịt vú trên ngực là hàng đẹp, tiếc rằng thợ làm ma-nơ-canh là một lũ khốn kiếp, vì ăn bớt ngày công mà chúng không làm núm vú. Anh chỉ đám ma-nơ-canh, nói:

Báu vật của đời - Mạc Ngôn [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ