'hyung... hức... anh có thể... ra mở cửa cho... hức... em không?' tiếng nấc vọng vào điện thoại từng hồi, như thể chúng cảm thấy cái giọng lè nhè của taehyung chưa đủ chứng tỏ cho đầu dây bên kia biết cậu ta vừa uống không ít rượu.
'em vừa uống rượu à?' câu hỏi của namjoon toát lên vẻ lo lắng cực độ, vì bản thân namjoon biết rất rõ lí do tại sao taehyung nên tránh thức uống có cồn này càng xa càng tốt - cậu nhóc luôn rơi vào trạng thái mất kiểm soát, nói năng lung tung, nôn mửa khắp nơi có thể và sẽ òa khóc nếu ai đó nói cậu nhóc xỉn rồi. (và quan trọng là namjoon rất sợ phải lau dọn hành lang từ thang máy đến căn hộ của cậu nhóc và jimin.) namjoon nghe thấy lí nhí trong điện thoại có lẽ là 'uống có... hức... tí thôi...' và bật cười khi tưởng tượng đến khuôn miệng hình hộp đó nếu cậu nhóc đang đứng trước mặt mình mà toe toét cười.
đâu đó trên con phố vắng, thay vì bấm chuông, dù chuông cửa ở ngay trước mặt, taehyung bắt đầu đập cửa. tiếng gọi tên namjoon đứt quãng, cũng không quá lớn đến mức sẽ làm phiền đến hàng xóm, nhưng chí ít người từ trong nhà sẽ thấy khó chịu vì vị khách này đã không bấm chuông, còn chẳng biết gõ cửa thế nào thật lịch sự.
phía trong nhà bắt đầu sáng đèn, có bóng người hiện qua rèm cửa đang tiến tới.
'taehyung.' namjoon nhìn quanh, và anh dám chắc rằng mắt mình chưa kém như ông anh yoongi vừa đi cắt kính hôm qua đâu - không có taehyung say xỉn nào đang đứng trước cửa nhà mình cả. namjoon nhíu mày, nhìn quanh và ngờ ngợ rằng biết đâu mình bị tên nhóc này lừa một vố. tiếp đó vài phút, anh lại nhận được cuộc gọi từ cậu nhóc. trong khi namjoon thì cứ gọi tên cậu ấy trong điện thoại, đáp lại anh lúc đó đại loại là 'em đang ở trước nhà anh', 'mau mở cửa cho em' như thế với chất giọng say mèm nhưng quen thuộc, cộng thêm vài tiếng nấc cục.
đến lúc này namjoon hoàn toàn khẳng định được thằng nhóc này đang trước một căn nhà nào đó, có luống hoa bên hàng rào màu xanh lá và cái chuông gió treo trước cửa trông giống căn nhà của anh.
trong khi đó taehyung vừa ăn một xô nước ập vào mặt sau khi nhìn thấy gương mặt tức giận của bà chủ nhà, taehyung-ướt-nhẹp lúc này gần như tỉnh hẳn rượu và nhận ra, thấy mẹ rồi, nhầm nhà. nhưng đã quá muộn để tránh khỏi xô nước mà cậu vừa hứng trọn. xô nước bất ngờ khiến taehyung choáng váng một lúc, chưa kịp định thần lại để xin lỗi chủ nhà một tiếng, thì rầm - tiếng đóng cửa thay cho lời xua đuổi.
sau tiếng đóng cửa đầy thô bạo, taehyung quay trở lại con phố vắng, lẫn thẫn bước đi. có vẻ như xô nước vừa rồi chỉ đủ khiến taehyung bừng tỉnh trong giây lát - cậu ta vẫn trông như một tên say xỉn ngoan ngoãn và sẽ không làm hại hay hù dọa bất cứ ai gặp trên đường. có thể namjoon sẽ nằm trong số đó, hoặc không.
'ôi lạy chúa.' namjoon la toáng lên sau khi jimin vừa dập máy. trong điện thoại jimin (lại lần nữa) cầu cứu anh về việc lỡ để taehyung tẩu thoát sau khi hai người cùng uống với đám bạn ở câu lạc bộ vài ly. mà ai nấy đều hiểu taehyung không có đủ tỉnh táo để bắt máy, ngoại trừ gọi cho người cậu ấy cần tìm.
BẠN ĐANG ĐỌC
namtae | under the night sky
Fanfiction'月がきれいですね' mặt trăng đẹp thật nhỉ. ừ, anh yêu em.