1 Đại học cho bạn thời gian và cơ hội để điên cuồng, nhưng lại chẳng thể cho bạn một đám bạn sẵn sàng cuồng điên cùng bạn.2 Từ giờ về sau chỉ có đến lớp học chứ không có về lớp học.
3 Hóa ra trải qua nhiều kỳ thi như vậy, lại chẳng ngờ đấy là 'nguyên nhân' khiến mình rời xa nhà.
4 Thanh xuân ngồi lại ghế đá - Chỉ có chúng tôi ra trường.
5 Bốn năm Đại học cứ thế mà qua, trong điện thoại lại có thêm một loạt số điện thoại, rồi dần dần cũng quên đi những người bạn đã từng nghĩ là quan trọng nhất.
6 Thi Đại học xong, tốt nghiệp, chắc chắn sẽ có cả đám vội vàng ném cặp, ném sách, đi tụ tập, liên hoan, online ngày đêm, du lịch, karaoke, shopping... Cứ nghĩ mình đã được giải phóng mà nào đâu biết, nơi các em vừa rời khỏi, chính là thiên đường.
7 Bạn sẽ chẳng thể gặp lại người bạn thầm mến. Bạn tốt nhất của bạn rồi sẽ trở thành bạn tốt nhất của một người khác. Rồi sẽ đột nhiên mất liên lạc với cả mấy chục con người.
8 Mùa hạ, mùa thi, mùa chia ly. Rất nhiều bạn bè bình thường giao lưu ít dần đi, thậm chí là mất hẳn liên lạc. Những chiến hữu từng ở bên nhau giờ mỗi người một ngã, tới những thành phố khác nhau, những ngôi trường khác nhau, sống những cuộc đời khác nhau. Rất nhiều người đã gặp nhau, cắt nhau như thế, sau đó là chia lìa, rồi càng lúc càng xa nhau hơn. Đây là điểm kết thúc, cũng là điểm khởi đầu cho con đường phía trước.
9. Lần sau gặp lại, có khi là ở đám cưới của đứa nào trong lớp cũng nên.
10 Dùng thời gian bốn năm đổi lấy một kỷ niệm vĩnh viễn trong trái tim.
11. Hôm nay trời đẹp ghê, mai không có tiết học... Sau này cũng không có nữa rồi...
12 Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, bạn chỉ ước sao chóng thoát khỏi nó, tới khi bạn thoát khỏi nó thật, bạn lại chỉ hy vọng có thể được ở thêm, dù chỉ một hai ngày.
13. Tốt nghiệp, có nghĩa là phải xa đám bạn thân thiết! Thanh xuân chấm dứt, một cuộc sống mới bắt đầu.
14. Những người mình từng ghét cay ghét đắng, giờ thậm chí cũng thấy có chút nhớ.
15. Tôi rất nhớ mùa hè năm ấy!
Mùa hè nóng như thiêu đốt mà chúng ta cùng nhau đạp xe tới trường, mũ trên đầu nóng ran và mồ hôi ướt nhẹp lưng áo.
Mùa hè tụi mình lăn lộn với những kỳ thi liên tiếp, những đêm cày sách vở, những sáng chia nhau từng miếng bánh mì, những giờ ra chơi chạy khắp dãy lớp học mượn nhau giày thể dục, nghịch phá bị phạt đứng nắng hoặc xách nước tưới cây...
Mùa hè mà những đứa thích ai đó đơn phương cứ thế khóc như mưa như gió vì sẽ chẳng còn được nhìn thấy người ta nữa.
...
Giờ các cậu đang ở đâu?
Bàn học nơi ấy ai đang ngồi?
Những con đường đổ lửa không còn vết xe chúng mình nữa.
Những buổi sáng không còn nhau bên cạnh.
Lời hứa thường xuyên liên lạc không dễ gì thực hiện như đã từng cam kết.
