CHƯƠNG 8

13 1 0
                                    

CHƯƠNG 8: Khai giảng vũ hội

So sánh với sự kích động của đại bộ phận học sinh, tâm tình của Bạch Sắc Vi liền rất kém.

Nàng không có lễ phục xinh đẹp hoa lệ, nàng không có đồ trang sức quý báu tinh xảo. Ban đầu, nàng cắn răng vay tiền mua một bộ lễ phục mấy nghìn tệ, thế cho nên lúc vào học nàng phải đi làm công bốn tháng mới trả được hết nợ. Mà nàng nỗ lực dốc sức cùng liều mạng làm công, khiến trong mắt nam chính là biểu hiện có lòng cầu tiến, đã thành phẩm chất ưu tú khi so nàng với các cô gái quý tộc được chiều chuộng. Đồng dạng, cũng trong buổi vũ hội khai giảng này, cô bé lọ lem bị con cháu giới quý tộc xa lánh.

Kỷ Dung Vũ mặc lễ phục trễ ngực màu đỏ, đeo một chuỗi tinh tế hồng ngọc bảo thạch vòng cổ, mái tóc dài dùng một cái tinh xảo sắc vi hồng bảo thạch kẹp tóc. Màu đỏ giày cao gót, đuôi váy vừa vặn che khuất vết thương ở đầu gối, thiết kế đơn giản khiến người ta cảm thấy hào phóng khéo léo, mà màu đỏ nổi bật khiến tinh thần mọi người rung động, cũng khiến làn da nàng càng thêm trắng nõn.

Kỷ Dung Vũ cũng không phải nổi bật nhất, nàng cũng không có ý định nổi bật. Yên tĩnh cầm chiếc ly đế cao, cổ tay nhẹ nhàng chuyển động, rượu đỏ trong ly xoay tròn tạo ra vòng xoáy kiều diễm, đưới khúc xạ của đèn thủy tinh thập phần xinh đẹp.

Kỷ Dung Vũ ngồi trên ghế sa lon, một bàn tay nhẹ nhàng nâng mặt, cằm có chút thoáng nâng lên, thoạt nhìn có chút kiêu ngạo. Ánh mắt của nàng mỉm cười nhìn chăm chú cửa ra vào của lễ đường, thời điểm nhìn đến Bạch Sắc Vi một bộ bạch liên tiên nữ xuất hiện, đôi mắt càng cong lên.

Bạch Sắc Vi lễ phục không tính là đắt, cả người chỉ đeo một chuỗi vòng cổ bằng thủy tinh. Nàng chỉ trang điểm nhẹ , mặt rất sạch sẽ, cộng thêm trang phục hôm nay, ngược lại có vài phần khí chất mờ ảo. Trong lễ đường không phải xinh đẹp nhất, nhưng so với toàn bộ lễ đương có phong cách quý tộc lại trở thành một cái đặc thù nhât.

Phàm là mang theo một cái chữ " nhất " ,đều khiến cho mọi người nhìn nhiều vài lần, dưới tình huống không có hậu trường bối cảnh đều phải chuẩn bị tốt bị mọi người xa lánh.

Bạch Sắc Vi cũng không phải một người ngu, nhưng nàng vẫn lựa chọn con đường này, điều này làm cho Kỷ Dung Vũ đối với quyết tâm của nàng,nhiều ít có chút bội phục. Đương nhiên, loại dứt khoát này, có đôi khi nam nhân không thể lý giải, đây thuộc về nữ nhân tiểu tâm tư.

Quả nhiên,Bạch Sắc Vi thành công làm cho không ít ưu tú nam sinh thấy được nàng mờ ảo như tiên một mặt, đây chính là tốt đẹp ấn tượng đầu tiên. Bất quá, cũng thành công đưa tới ghen ghét cùng xa lánh.

Trên bản đồ một điểm màu hồng nhạt khẽ động, đi tới gần màu đỏ đại biểu cho Bạch Sắc Vi.

Joanna hai tay ôm ngực, đạp ưu nhã bước chân dừng lại trước mặt bạch Sắc Vi, dài nhỏ cổ làm cho người ta nhớ tới xinh đẹp thiên nga, nhưng lời nói của nàng lại không chút khách khí: " Bạch Sắc Vi, tại sao là ngươi? Phải biết rằng, trường học vũ hội không phải loại người như ngươi có thể tới." Nàng đi vòng quanh trắng Sắc Vi một vòng, bắt bẻ mà nhìn màu trắng lễ phục, cười nhạo một tiếng: "Cái này qua loa lễ phục, ngươi từ nơi nào mượn tới?"

Bạch Sắc Vi trên mặt có chút nan kham( lúng túng) , nhưng mà sáng ngời đôi mắt tràn đầy quật cường: "Joanna, chúng ta là bạn học cùng lớp. Trường học vũ hội, ta vì cái gì không thể tham gia? Hơn nữa, đây là lễ phục của ta , không phải ta mượn tới!"

Joanna vừa muốn nói gì, dư quang lại chứng kiến bản thân ngưỡng mộ nam nhân Mộ Dung Lam tràn đầy hứng thú đánh giá Bạch Sắc Vi, chỉ cảm thấy một cỗ tức giận, nụ cười trên mặt càng sáng lạn: "Bản thân lễ phục?" Nàng cười lạnh một tiếng: "Bạch đồng học, buổi sáng mới giới thiệu qua mình là 'Bình dân' đi? Nếu như là bình dân, loại lễ phục này cũng không phải là ngươi có thể tùy tiện mặc? Hay là, ngươi nghĩ dựa vào lần vũ hội này, câu cái kim quy tế?"

MAU XUYÊN CHI KỲ NGUYỆN NHÂN SINH ( EDIT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ