Chương 6:

968 52 4
                                    

"Lão đại! Tiểu thư lại trốn mất nữa rồi!"


Thuộc hạ mồ hôi đổ ròng ròng, lần nào đứng trước lão đại báo cáo việc này hắn cảm thấy như đang đối mặt với tử thần. Triết Hàm đặt văn kiện lên bàn, hút một điếu xì gà nhìn khung cảnh bên ngoài
_________________


"Yo yo yo. Are you ready? 1, 2, 3 Go!!!!"


Uỳnh! Uỳnh!


Tại một đấu trường, hàng chục chiếc xe phân khối lớn lao đi với tốc độ kinh hoàng. Giai Kỳ dễ dàng vượt qua từng đối thủ, đôi môi xinh đẹp nhếch thành một đường cong tuyệt mỹ


Chiếc xe phân khối màu đen của cô áp sát chiếc xe màu trắng đang dẫn đầu. Người ngồi trên chiếc xe màu trắng nháy mắt với cô, hạ người xuống nhẹ nhàng lách qua cô. Cô nhíu mày, xưa nay chưa từng có ai thoát khỏi chiêu thức đó của cô, người này xem ra không tệ!


Màn thi đua cực ấn tượng, khi chiếc xe màu đen tiến lên phía trước thì chiếc xe màu trắng cùng tiến lên. Dường như người đó cố tình để cô dành phần thắng


Qủa như cô dự đoán, người cán đích chính là cô. Cô tức giận cởi nón nhảy xuống xe


"Này! Tại sao lại nhường tôi? Như thế là xúc phạm tôi đấy!"


"Ngô tiểu thư, cô không nhận ra tôi sao?"


Người đó cởi nón nhìn cô cười, cô vỗ đầu suy ngẫm


"Chị là...là Đới Mạn?"


"Thật vinh hạnh khi tiểu thư nhớ tên tôi!" Đới Mạn nâng tay cô đặt xuống một nụ hôn lãng tử


"Không...không có gì!" Cô xấu hổ đỏ mặt, rụt rè rút tay về


"Ngô tiểu thư! Trông cô thật đáng yêu!" Đới Mạn cười khẽ, ghé sát tai cô nói nhỏ


"À...Ừm...Tôi về trước!" Cô lúng túng leo lên xe


"Khoan đã! Tôi muốn mời cô ăn tối!" Chị lái xe chặn trước xe cô


"Nhưng...!"


Cô ngẩng đầu thì bắt gặp ánh mắt chân thành của chị, bất đắc dĩ gật đầu


Đới Mạn đưa Giai Kỳ đến một nhà hàng Pháp ăn tối, chị nhấp ly rượu vang đỏ, lẳng lặng nhìn cô rồi nói


"Cô biết không? Cô trông rất giống em gái tôi!"


Mạnh mẽ chiếm đoạt : Mẹ! Ta ghét ngươi ( COVER )  " Thất Ngũ Triết "Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ