CHƯƠNG 41
Liễu Dật nói không rõ ràng cảm giác này, Thẩm Ninh nhìn không thấy đương nhiên càng không rõ nhưng cậu cũng không còn để ở trong lòng, dù sao bức tranh này cũng không thể xuất ra đi bán, cậu để ở nhà cũng nhìn không thấy, nếu Liễu Dật thích vậy tặng anh ta là tốt nhất.
"Anh thích thì lấy về đi, mấy ngày hôm trước bức tranh anh mà ưa thích cũng cầm đi, dù sao tôi cũng nhìn không thấy, đặt ở phòng vẽ tranh cũng chính chiếm diện tích phương mà thôi." Ngay cả thú vui thỏa mãn tự mình thưởng thức đều làm không được.
"Sẽ không, bức tranh của cậu thật sự đều rất tuyệt, cho ta quá lãng phí ." Liễu Dật cự tuyệt nói: "Cậu phải tin tưởng ánh mắt tôi, tôi rất ít khi đối với các loại tác phẩm nghệ thuật nào cảm thấy hứng thú, ngay cả tôi đều nói tốt thì nhất định là thật sự là tốt."
Thẩm Ninh nhún nhún vai: "Chỉ là tôi lưu lại cũng không dùng."
"Cậu không hiểu." Liễu Dật đem bức tranh của Thẩm Ninh lên ngắm nghía tỏ ra quý trọng tác phẩm.
Thẩm Ninh nói: "Anh biết, ngay cả tôi dùng màu sắc gì cũng không biết còn phải nhờ anh hỗ trợ đánh số các màu sắc, anh thật sự hiểu à.
Mỗi ngày của Thẩm Ninh cứ trôi qua như vậy, cậu rất là bình tĩnh, từ khi Hạ Lập Nhân đáp ứng chia tay sau này cũng không tiếp tục quấy rầy trong lòng cậu trống vắng nhưng là đồng thời lại cảm thấy như vậy mới là tốt nhất, thời gian trôi đi hai người đều phải buông tay không phải ai là rời đi thì người kia không thể sống được.
Hạ Lập Nhân không tới tìm Thẩm Ninh, Hàn Văn Quân cũng không có, lúc trước cô tìm mua tranh của Thẩm Ninh nhưng Thẩm Ninh không bán cô cũng không có biện pháp.
Trong lòng cô không phải không nghĩ tới nói ra chuyện Thẩm Ninh bị mù nhưng ngẫm lại thì thấy rất tiện nghi Thẩm Ninh cô quyết định chờ thêm một thời gian đợi Thẩm Ninh lộ ra dấu vết.
Hơn nữa Liễu Kiệt cũng phân tích qua, nói Thẩm Ninh nhìn không thấy nhưng tác phẩm khẳng định giá trị con người về sau cậu không thể vẽ thì danh khí khẳng định càng lớn.
Hàn Văn Quân làm sao có thể nhịn loại chuyện này, cô cần Thẩm Ninh mất hết danh dự, giá trị con người thì có ý nghĩa gì chứ!
Vì thế cô liều mạng chịu đựng không vạch trần bí mật này, bây giờ chỉ lo chuyện kết hôn, ngày kết hôn của cô và Liễu Kiệt đã sắp đến .
Trước khi kết hôn có nhiều việc cần phải làm, phải lo áo cưới rồi chụp ảnh, phải cái làm này phải làm cái kia, Hàn Văn Quân rất là để ý. Cô cảm giác mình gả cho Liễu Kiệt rất là ủy khuất , đương nhiên cần phải ở phương diện bù đủ, hôn lễ nhất định phải hợp tâm ý cần phải xứng với địa vị thân phận của cô.
Cô kỳ thật muốn có một hôn lễ như Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo. Cô cảm thấy ngay cả hai hôn lễ của hai người đàn ông có thể làm long trọng như vậy thì sao cô lại không thể?
Nhưng khách sạn cũng không có đại sảnh lớn như vậy, ra ngoại quốc bao một tiểu đảo cũng không dễ dàng vì sẽ có rất nhiều khách không đến được do phải đi xa nên quy mô khẳng định không lớn, bao một sân bãi to ở gần thì không thể sánh với hôn lễ của Trịnh Cảnh Đồng.
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐAM MỸ KẾ HOẠCH CHIA TAY CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO
Разное============================ Thể loại: Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, Câu chuyện về thất niên chi dương, Ngược tâm.( Một chút thôi), Gương vỡ lại lành, Chủ thụ, Không đổi CP, kết cục HE. ============================ Nhân Vật Ch...