Chap 47Ở trong núi rừng tĩnh lặng âm u, đập vào tầm mắt là một ngôi biệt thự hào hoa mang phong cách Châu Âu, ban đêm yên tĩnh có vẻ càng khiến biệt thự thêm âm trầm.
Trong biệt thự có tòa tháp hình tròn, cửa sổ nhỏ, cổng vòm hình nửa vòng tròn, cái vòm thấp lùn, tầng tầng lấy khung cửa làm vật trang trí. Sử dụng hàng loạt trụ đứng cùng các loại hình dáng vòm mà đạt tới một loại chắc nịch dầy cộm nặng nề, cân đối an ổn, độ mạnh yếu hài hòa tạo nên hiệu quả thẩm mĩ, cửa sổ nhỏ cùng với không gian rộng lớn bên trong tạo thành đối lập mãnh liệt, khiến cho toàn bộ ánh sáng bên trong biệt thự ảm đạm, sâu hun hút, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí u ám.
Lúc này dưới sân huấn luyện trong biệt thự loay hoay rối như một đống bùi nhùi, bởi vì theo tin tức nội bộ biết được chủ nhân của bọn họ muốn đích thân đến biệt thự xử lý một chút chuyện, mọi người không kịp chờ đợi bày ra ưu thế của bản thân, hi vọng có thể có cơ hội được chủ tử coi trọng.
"Ai, nghe nói chủ tử một lát nữa sẽ đến, thật là muốn xem một chút chủ tử trông như thế nào, chỉ vừa mới mười lăm tuổi liền sáng lập "Ám Nguyệt", không hổ là thần tượng của ta." Một trong ba nữ sát thủ hưng phấn mở miệng nói.
"Đúng vậy nha, nghe nói chủ tử của chúng ta dáng dấp vô cùng anh tuấn, ai nha, nếu chủ tử có thể để ý đến ta, nằm mơ ta cũng sẽ cười trộm á." Bên cạnh một sát thủ thứ hai si mê nói.
"Ai, nghe nói chủ tử người giống như thần đó đã là người có chủ rồi, hơn nữa nghe nói ngài cực kỳ sủng ái cô nàng kia, còn vì cô ta mà xây một tòa lâu đài, ta khuyên các cô cũng đừng nằm mơ giữa ban ngày đi." Một sát thủ lớn tuổi hơn một chút nhắc nhở một đám phụ nữ đang trò chuyện hăng say.
"Thôi đi, cô biết cái gì? Hiện tại bên ngoài có người đàn ông có quyền thế nào mà không bao dưỡng tình nhân ? Trở thành người tình của ngài ấy cũng được rồi. . . . . ." Một người trong đó phản bác.
. . . . . . Sân huấn luyện càng ngày càng nhiều người vây lại một chỗ thảo luận về chủ tử của các cô, nữ thì hi vọng được trở thành người phụ nữ của chủ tử, còn nam thì hi vọng được chủ tử trọng dụng (coi trọng, sử dụng).
"Các người rất rãnh rỗi sao? Lập tức chạy 20 vòng, chạy không xong cũng không cần ăn bữa tối." Một cô gái tóc ngắn dáng dấp đẹp đẽ lạnh lẽo nói.
Mọi người rối rít đi ra ngoài bãi tập rộng lớn, cho dù có cái gì bất mãn, họ cũng không dám ra tiếng, bởi vì ngại thân phận Đường chủ của cô gái kia, cô chính là nữ Đường chủ duy nhất của "Ám Nguyệt", đồng thời cũng là sát thủ hạng nhất của giới sát thủ —— Lisana.
Nhất thời sân huấn luyện to như vậy chỉ còn lại một mình Lisana, mặt của cô trong nháy mắt trở nên nhu hòa, nghe được tin tức người kia sẽ tới, cô kích động hơn so với bất kỳ ai, tay từ trong túi quần thận trọng lấy ra một khối khăn bằng lụa màu trắng gấp cực kỳ đẹp.
Suy nghĩ quay về mười năm trước, lúc ấy cô còn là một cô gái nhỏ hay xấu hổ mới vừa vào "Ám Nguyệt", không cách nào thoát ra khỏi bóng ma ám ảnh của việc mất đi người thân, càng không có cách nào chịu đựng nhiệm vụ huấn luyện nặng nề, nhiều lần một mình trốn đi len lén khóc, cho đến một ngày, một thiếu niên anh tuấn mặt không chút biểu tình đi tới trước mặt cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP][EDIT][Nalu]Hạnh Phúc Của Natsu Chính Là Được Cưng Chiều Lucy
RomanceFic này mình chỉ edit lại thôi và mình cũng không biết ai là tác giả nữa =)) Tác giả cho mình xin edit lại bộ này nha :3