Team Banana( writer)

46 2 13
                                    

1/ Tui nghĩ nên viết những j mình thích ,mình đam mê , theo nguồn cảm hứng
Còn không nên viết những j mình không thích mà chỉ đi theo phong trào,  không nên viết những thứ xúc phạm người khác.
2/ Tui có 6 truyện hoàn,  2 truyện đang viết và 1 truyện drop. Tui đã viết truyện được 2 năm
-=-=-=-=--=-=---==-===-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-= -= -=-=-=--=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=--==-=-=-=-=--=-=-=-=-= -= -

Lý Trí hay Trái tim
            

Tôi là một cô gái 24 mang thân xác của một đứa con gái 18 tuổi xuân - cái tuổi mà tươi đẹp nhất, rạng rỡ nhất , vui vẻ nhất nhưng tại sao tôi lại cảm thấy thật cô đơn , lạnh lẽo giữa vùng trời này chứ,tại vì kiếp trước sao

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tôi là một cô gái 24 mang thân xác của một đứa con gái 18 tuổi xuân - cái tuổi mà tươi đẹp nhất, rạng rỡ nhất , vui vẻ nhất nhưng tại sao tôi lại cảm thấy thật cô đơn , lạnh lẽo giữa vùng trời này chứ,tại vì kiếp trước sao . Đúng vậy . Tôi sẽ kể cho bạn nghe lý do khiến tôi đau khổ.
¥  Tôi là một cô gái nơi thành thị xa hoa,  cứ tưởng sẽ hạnh phúc nhưng không , đánh đập, chửi mắng là những gì tôi phải chịu đựng từ người bố độc ác.
May thay cuối cùng cuộc sống địa ngục đó cũng đã kết thúc . Năm tôi học lớp 3 chuẩn bị lên lớp 4 ,  chính thức mẹ tôi đã quyết định ly hôn, tôi chuyển đến trường mới. Từ một cô gái thành thị biến thành một cô bé nông thôn, tôi cảm thấy hết sức bỡ ngỡ và rồi cũng quen .
Năm tôi học lớp 4 , một cô học sinh lớp 4 ngu ngơ đã chính thức bị tiếng sét ái tình bắn trúng , tôi rất thích anh ấy . Anh không phải là soái ca ngôn tình , cũng chẳng giỏi giang cho lắm . Tránh mặt là biện pháp tôi chọn để loại bỏ anh ra khỏi đầu óc của mình , vì vậy năm lớp 6 tôi đã chuyển trường.
Năm lớp 7 tôi đã trở lại.  Anh đã yêu người khác và đang rất hạnh phúc. Tôi trở thành cố vấn tình yêu cho anh. Tưởng rằng sẽ yên ổn  nhưng không ngờ ngày 14/2 - cái ngày valentine hạnh phúc cũng là ngày cô gái ấy đã bỏ anh. Thật đau đớn! Tôi quyết định tỏ tình với anh. Tưởng rằng sẽ không thành công nhưng ai ngờ anh đã đồng ý. Hạnh phúc đó chính là tất cả cảm xúc của tôi trong 3 ngày.
Ha haha
Chỉ sau 3 ngày anh đã bỏ tôi và trở về với cô ta, thì ra anh ta chỉ lợi dụng cô chỉ để khiến cô ta đau lòng. Tại sao anh nhẫn tâm như vậy cơ chứ ?
  Tim tôi vỡ nát rồi. Công nhận khi yêu con người ta hy sinh tất cả nhưng chỉ nhận lại được đau đớn bội phần chứ không phải là tình yêu vĩnh hằng. Mọi người có biết buồn là j ko? Buồn là cảm xúc thiết yếu của mỗi con người. Nó là sự tuyệt vọng đối với niềm tin , sự đơn độc đối với cuộc sống, sự đơn phương đối vs người ko yêu mình. Nhưng mọi người khi buồn sẽ có người vươn tay ra kéo bạn ra khỏi bùn đen của tuyệt vọng , của cô đơn nhưng riêng mình tôi ,vẫn cô đơn, vẫn ngồi đó đợi chờ bàn tay của một người, nhưng không  bao giờ thấy.
  Cuối cùng tôi cũng gặp một người mà tôi yêu hơn cả mạng sống. Trần Mạnh Phong là tên anh. Anh đã tỏ tình với tôi - cái điều tôi chưa bao h được đón nhận. Tôi hạnh phúc lắm. Mặc dù chưa thoát khỏi hố bùn đen kia nhưng tôi cũng sẽ thử bước lên một lần . Tôi với Phong ở cạnh nhau 5 năm rồi đến năm tôi 22 tuổi chúng tôi cưới nhau, vui vẻ, đầm ấm nhưng rồi năm tôi 24 tuổi , tôi thấy anh rất lạ nhưng tôi cũng kệ vì đang lâng lâng giữa không trung vì chúng tôi đã có đứa con đầu lòng của mình. Tôi định bước vào thư viện nhà vì chồng tôi luôn ở đấy nhưng đâu ngờ mới bước vào phòng hình ảnh chồng tôi đang ôm hôn đứa bạn thân nhất của tôi - Yên Ngân khiến tôi lòi cả hai mắt . Tôi tát vào mặt Yên Ngân một phát rồi chửi
- Tại sao cô lại cướp chồng tôi. Đồ tiểu tam
- Cô mới là tiểu tam,  tôi với Mạnh Phong là thanh mai trúc mã của nhau. Nếu cô không xen vào thì bây giờ anh ấy phải là của tôi mới đúng - Ả ta hét vào mặt tôi, còn đâu bộ dáng ngoan hiền ngày trước.
- Cô nói dối. Chính anh ấy tỏ tình... với tôi mà. Anh ấy.... yêu tôi . Anh nói đi - Tôi khóc nấc lên , hét thắng vào anh ấy
- Yên Ngân nói đúng. Anh và cô ấy là thanh mai trúc mã với nhau . Nhưng anh yêu em, bao h anh sẽ giải thích,  anh có việc bận anh đi trước - Đó là lời anh nói với tôi
- Anh ở đây, ngay- tôi vẫn cố gắng nói
      """"" Chát """""
- Em điên đủ chưa hả - Anh tát tôi rồi đùng đùng đi ra ngoài
Hahaha
Một lần nữa., tôi lại bị chính người mình yêu đẩy vào đống bùn đen mà tôi đã tự mình thoát ra nhưng tôi không còn sức mà vùng vẫy thoát ra nữa rồi .
Đau quá? Tim  tôi rất đau. Tôi bị bệnh tim . Vì chuyện này, tôi cũng không thiết tha uống thuốc nữa và thế là tôi đã chết, chết trong đau đớn, chết vì tình yêu¥
   Tôi nhẹ nhàng mở điện thoại ra , vào nick chat . Tôi đang nhớ anh
"Em sợ " : Có ai không
"Anh đau": Có .Chúng ta chơi trò sự thật đi. Chúng ta sẽ coi đối phương như người bạn rất muốn nói truyện để nói nha
"Em sợ " : Tôi trước. Mạnh Phong , Em sợ yêu, anh biết không
"Anh đau" : Nguyệt Anh , Anh đau quá, em có biết không
Em nhớ anh
************* Bên kia thế giới *************
-Nguyệt Anh, anh đau lắm. Hôm đó, Yên Ngân bị nghiện nên cô ấy mới nói linh tinh ,vì muốn đưa cô ấy nhanh đến trại cai nghiện mà tát em , không ngờ hôm đó là lần cuối anh nhìn em . Anh hối hận lắm. Hôm em mất, xin lỗi vì đã không can ngăn được mẹ anh cho em vào nhà tang .Em biết không bà ấy rất vô tình , ngay cả con trai mình dùng thân bồi vợ bà ấy cũng không cho haha , anh biết lửa rất nóng nhưng anh không thể bồi em được .Bởi vì nếu bồi em rồi thì còn ai nhớ đến em , còn ai nhớ đến cô gái tĩnh mịch năm nào .Anh không thể quên em được.Anh đã xây nhà cho  bọn mình rồi đó, em dậy xem đi .........- Nơi đó có một chàng trai vừa ôm một tấm ảnh rạng rỡ của một cô gái vừa khóc. Nước mắt rỉ dài trên khuôn mặt, thảm thương đến tội nghiệp.Em đã từng hỏi anh con trai có biết khóc không? Lúc đó anh đã cười và bảo em con trai không bao giờ khóc nhưng em ơi, em biết không con trai cũng biết khóc đấy em ạ. Cũng như anh vậy, anh phải tỏ ra mạnh mẽ khi mất em nhưng thực ra đó chỉ là tấm mặt nạ che dấu sự sụp đổ của anh thôi. Đêm đêm anh thường nghĩ về em rồi khóc thiếp đi để ngủ cho quên đi nỗi nhớ vô bờ . Đã có rất nhiều người khuyên anh hãy quên đi nhưng anh không làm được, anh thầm nhủ đừng nghe theo lý trí mà làm con tim tổn thương ,anh nghe vào lý trí đủ rồi . Cái gì mà thanh xuân đang chờ đón,  tương lai đang đón mời. Anh mệt lắm rồi,  anh không còn đủ sức lực và niềm tin để mỉm cười hướng tới tương lai mà thiếu em đâu. Anh nhớ em
=================Bài thực hành reviewer=================================
    Tình yêu của hai người này thật buồn cười. Cả hai yêu nhau nhưng vì hiểu lầm, vì một chút lý trí không cần thiết mà mất đi người mình thương. Tình yêu không phải là công việc mà phải dùng lý trí. Lý trí chưa hẳn đã sai nhưng sẽ làm con tim bị giết chết trong đau đớn khi yêu .Thật tội cho cặp đôi này nhưng định mệnh đã cho họ gặp nhau chứng tỏ họ có duyên nhưng đáng tiếc là không có  phận . Họ nhớ nhau cũng chẳng làm gì được. Lại càng khiến trái tim đau đớn hơn mà thôi

Tôi khuyên các bạn một câu thật lòng : Khi yêu chúng ta hãy để con tim dẫn lối ,đừng dựa vào lý trí mà khiến trái tìm đau đớn, tràn ngập hối hận như cặp đôi này

Tôi khuyên các bạn một câu thật lòng : Khi yêu chúng ta hãy để con tim dẫn lối ,đừng dựa vào lý trí mà khiến trái tìm đau đớn, tràn ngập hối hận như cặp đôi này

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Đây là hai bức ảnh tui design thử cho team và một bức cho truyện  nhé.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.















Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 05, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Trả textNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ