Park Hyomin vươn nhẹ cánh tay, che miệng ngáp một cái ,mệt mỏi bò dạy .Hôm qua vì chạy lang thang ngoài đường ,tìm bé Youngmimi( cún con á) yêu quý của nàng. Sở dĩ gọi bé Youngmimi, vì chú cún đã trưởng thành mà vẫn bé xíu. Nhìn cứ như cục bông, món quà mẹ nàng tặng lúc xa nhà cho đỡ buồn.
Cuộc sống của Hyomin rất bình dị, nàng không suy nghĩ nhiều ,chỉ muốn sống vui vẻ là được. Hyomin dụi mắt nhìn mình trong gương, chỉnh chu mọi thứ ,nàng mở tủ ra lấy mảnh giấy nhỏ ,mở ra nét chữ rất đẹp. Nhưng nhìn xong nàng lại thở dài, đây là của người lấy đi lần đầu tiên của nàng, càng đáng nói hơn nàng không biết đó là ai.
Năm đó nàng mới vào đại học năm đầu ,nàng rất đẹp nét đẹp thanh thuần ,nên rất nhiều nam sinh theo đuổi. Nàng đồng ý quen với Jason, đàn anh trên nàng hai lớp ,quen nhau được ba tháng nàng cũng có cảm tình. Hôm đó là ngày cuối đông, còn tuần nữa là xuân đến, mọi bạn đều về nhà ăn tết . Chỉ có Park Hyomin không về, Park ba và Park mẹ hay đi công tác xa nhà. Jason thấy thế nên ở lại cạnh nàng, lúc nàng đi siêu thị, bắt gặp Jason cùng một nữ nhân khác rất thân mật, nàng tiến đến hỏi nữ nhân lễ phép chào hỏi nàng. Jason giới thiệu em gái với nàng rồi cả ba về nhà Jason dùng bữa.
Đêm đến ,Hyomin ngủ chung phòng cùng em gái Jason. Nữa đêm nghe tiếng động ,nàng tình cờ nghe được đoạn đối thoại kinh người.
"Anh định như vậy đến bao giờ, còn đứa trẻ trong bụng em thì sao" nữ nhân vừa khóc vừa nói nghe rất thương tâm.
"Em ráng chờ thêm vài ngày nữa, cô ta là con của Park Jeong giàu có lắm ,đợi anh dụ được cô ta một số tiền sẽ tìm lý do chia tay"
Nữ nhân nghe thế cũng ngừng khóc ôm lấy Jason. Park Hyomin cười lạnh ,không ngờ hắn lại điều tra ra lai lịch của nàng đợi vài ngày à.
"Không cần đợi vài ngày ngay bây giờ chúng ta chia tay đi"
Park Hyomin nói xong thì bỏ đi, để lại Jason sắc mặt trắng bệch. Đêm đó nàng uống say ,cảm giác có ai đó cõng nàng ,còn có cảm giác lâng lâng như trên chín tầng mây. Sáng thức dạy Park Hyomin kinh hãi, khi nàng đang ở trong căn phòng xa lạ, không mảnh vải che thân. Kéo chiếc chăn ra một vệt máu đỏ đập vào mắt, hạ thân cảm thấy đau nhức.
Park Hyomin cố nhớ lại, nhưng không sao nhớ nổi ,chỉ nhớ nàng không hề chán ghét cảm giác đêm hôm qua .Nước mắt rơi xuống ,nàng mất đi niềm tin ,mất đi thứ quý giá đời mình ,vì ai chứ thất bại nàng thật thất bại.
Sau đêm đó ,nàng chuyển trường đến thành phố S học, để quên đi mọi thứ. Nàng sống khép kín hơn ,đối với ai cũng cười cười. Nhưng không gần gũi quá ,chỉ thân duy nhất Lee Sunny. Sau khi tốt nghiệp nàng cùng Sunny xin vào làm ở Park thị. Nàng là thư ký của giám đốc, còn Sunny bên bộ phận nhân sự . Cuộc sống trở nên ổn định ,nhưng nàng không thể nào quên được chuyện đêm hôm đó.
Gấp tờ giấy lại bỏ vào ngăn tủ ,Park Hyomin đưa tay lên vỗ vỗ má mình, mỉm cười cầm túi sách ra ngoài.Park Hyomin chạy vội đến quảng trường tìm kiếm xung quanh.
"Hyomin bên này" Sunny đứng bên kia đường vẩy tay với nàng.
"Bồ đợi lâu không mình xin lỗi đến hơi trễ" Park Hyomin vẻ mặt hối lỗi nhìn Sunny.
"Không sao bồ ăn gì chưa "?.
"Chưa"
"Mình qua đó ăn KFC đi"
Sunny lôi kéo Park Hyomin đi, lâu lắm hai người mới có dịp đi chơi thế này. Lee ba là nhiếp ảnh gia, còn Lee mẹ là luật sư hai tâm hồn trái ngược lại yêu nhau. Sunny kế thừa tính phóng khoáng của Lee ba, tính cẩn thận của Lee mẹ .
Vào cửa hàng KFC Sunny hăng hái gọi đồ ăn ,Hyomin chỉ gọi một phần rồi thôi. Không khí ồn ào, bị sự xuất hiện của Hyomin tĩnh lặng lại ,nam nhân nhìn chằm chằm nàng rất nhiều. Hyomin không hề để ý ,chỉ ăn phần ăn của mình ,Sunny lúc này cũng nhìn nàng . Hyomin rất xinh đẹp ,từ nhỏ ai cũng nói thế ,ngoại hình nàng thừa hưởng từ dòng máu lai. Park mẹ là người Mỹ ,do gia đình chuyển sang Trung Quốc sống nên gặpPark ba rồi kết hôn. Park Hyomin có làn da trắng nõn mịn màng , đôi mắt to ,con ngươi màu nâu đồng, đôi mày như họa, sóng mũi cao ,đôi môi đỏ như son đáng yêu, ai nhìn cũng muốn chạm vào, mái tóc buông dài xuống thắt lưng. Hôm nay nàng mặt chiếc áo thun dài tay, màu trắng sọc ngang ,chiếc váy dài tới đầu gối màu xanh nhạt ,đôi giày cao gót màu đen. Nàng rất thanh thuần ,nhưng nhiều lúc ánh mắt nàng rất câu người yêu mị ,có lẽ bản thân nàng cũng không nhận ra.
"Bồ làm sao vậy"?.
Park Hyomin quơ tay qua lại trước mặt Sunny ,sao ngẩng ngơ thế. Sunny hoàn hồn cười cười ,cúi đầu ăn đùi gà của mình, Hyomin híp mắt nghi ngờ nhìn Sunny. Chợt điện thoại vang lên Hyomin bắt máy.
"Xinbo em đang ở cùng Sunny buổi tối gặp"
Cúp điện thoại nàng tiếp tục ăn, Sunny uống một tí soda thuận miệng hỏi.
"Hai người chừng nào kết hôn"?.
"Tớ cũng chưa xác định" Hyomin dừng lại chân mày hơi nhíu chặt.
![](https://img.wattpad.com/cover/118378230-288-k575878.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Unnie Là Nữ Nhân Của Em (MINYEON - JIMIN)
FanficThể loại: Yuri ( girl-girl) Park Jiyeon là Tiểu thư tập đoàn Park thị, quyến rũ, tài giỏi, bản lĩnh,thông minh, sắc sảo, là Park tổng của công ti vừa được điều về Park Hyomin là nhân viên tập đoàn Park thị nhưng thân phận thực sự là tiểu thư con Chủ...