CHƯƠNG 1: Chòi quan sát

2.7K 17 4
                                    

XUẤT BẢN: NXB TRẺ

TÁC GIẢ: JUSTIN SOMPER

DỊCH GIẢ: ĐẶNG PHI BẰNG

CHƯƠNG 1: Chòi quan sát

-Cố lên Connor. Cậu làm đc mà!

-Cố lên bồ ơi! Tiếp tục leo lên!

Connor tempest nhăn mặt. Cùng lúc, chân nó có cảm giác vừa nặng như chì lại vừa mềm như thạch. Nghỉ lại giữa chừng đúng là một sai lầm. Đang leo rất ngon lành, nó bỗng muốn chinh phục cảm giác sợ độ cao. Đây là phải vượt qua thời gian sợ hãi. Nhg trong nó, nỗi sợ hãi vẫn sâu thẳm, ko hề thay đổi, cứ như cái neo sắt bám chặt vào tảng đá.

Muốn nhìn xuống, nhg nó cố giữ thẳng đầu, vì biết nhìn xuống là điều tai hại nhất. Cảm giác như 2 mắt bị hút xuống boong tàu tuốt nhiều mét - quá nhiều mét - dưới kia. Và rồi là rơi qua mạn tàu Diablo, xuống thẳng lòng đại dương xanh thẳm. Khi ko nghĩ đến nỗi sợ đó nữa - mà làm sao ko nghĩ đc chứ - thì sẽ là một cú rơi lâu ơi là lâu.

- Đừng nhìn xuống!

Giọng Cate mạnh mẽ và quả quyết vang qua ko gian. Phải chi nó có đc tính tự tin như vị thuyền phó này.

Thuyền trưởng Wrathe la lớn:

- Ráng lên, chàng trai. Cậu đã từng hạ nhg kẻ thù ghê gớm hơn mấy thước dây này mà.

Đúng vậy, Connor nghĩ và thoáng nhớ lại nhg hình ảnh u ám của ba tháng trc. Tang lễ của cha. Suýt chết đuối trc khi đc Cheng Li cứu vớt. Cái chết của Jez - một chiến hữu thân thiết. Bị Cheng Li, đề đốc Kuo và Jacoby Blunt phản bội. Cái đêm khủng khiếp nó dẫn đầu vụ tấn công Sidorio và Jez... Không, ko là Jez mà chỉ là vật Jez đã trở thành. Kí ức về đêm đó bùng cháy trong nó như một ngọn lửa, nóng như ngọn đuốc nó quăng qua mặt nước, lên con tàu kia. Và lửa đã nhấn chìm bạn nó... dư âm của bạn nó...

- Cố lên, Connor!

Grace! Mặc dù cô đã trở về tàu Hải-tặc-Ma-cà-rồng, nhg rõ ràng đó là giọng cô. Nó tiếp cho Connor thêm dũng cảm đang cần. Sau tất cả nhg gì đã trải qua, Connor ko thể để nỗi sợ còn sót lại này hạ nó nữa. Cái chứng sợ độ sao lố bịch này.

Thận trọng, nó buông sợi dây khỏi bàn tay phải. Lòng bàn tay hằn sâu nhg vết đỏ lòm. Nó nhận ra là đã nắm dây quá chặt. Tiếng chuông tàu vang lên. Sự bất ngờ làm nó loạng choạng một chút. Nhưng đó chỉ là chuông báo thay ca. Bình tĩnh lại, nó vs tay lên ô dây vuông kế tiếp, hít sâu một hơi. Phải chinh phục nỗi sợ. Bây h hoặc ko bao giờ nữa.

Ko nhìn xuống cũng ko nhìn lên, hai mắt tập trung vào hai tay và ô dây vuông. Ô nào cũng giống nhau - một cửa sổ bằng dây, đóng khung một mảnh trời. Nếu chỉ tập trung vào đó, dường như nó chẳng hề leo trèo gì ráo.

Thình lình, nó nhận ra hai chân ko còn run rẩy nữa. Trái lại, hai chân di chuyển vững vàng, tìm điểm đặt bc một cách nhịp nhàng. Hơi thở cũng điều hòa, nó đã bình tĩnh. Đang chinh phục nỗi sợ hãi. Cảm giác thật khoan khoái. Quá khoan khoái.

Miên man di chuyển, chỉ đến khi nghe tiếng cổ vũ hoan hô từ bên dưới, nó ms nhận ra là đã tới đích. Nhìn lên, nó thấy hai tay ko nắm dây, mà là khung gỗ của chòi quan sát. Giờ chỉ còn phải đu người lên trên.

hải tặc ma cà rồng 3_thuyền trưởng máuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ