Chương 22.
Chung gia lão tổ cùng Chung phụ quả nhiên như Yến Duy Văn nói, hai ngày sau đã qua truyền tống trận tới Yến gia bảo.
Nhìn thấy Chung Kỳ Nguyên bình an vô sự, trái tim đang lơ lửng trên không trung của hai người cũng có thể rớt xuống. Bọn họ từ sau khi biết được tin ma đạo lẻn vào vẫn lo lắng cho an nguy của Chung Kỳ Nguyên, dù sao ma đạo nhớ thương thiên linh căn của Chung Kỳ Nguyên đều không phải chuyện ngày một ngày hai.
"Con cho rằng Chung gia có nội gian ma đạo sắp xếp, nếu không, vì sao con vừa rời Chung gia liền lập tức bị ma đạo phái người truy sát."
Chung Kỳ Nguyên đem tình cảnh sau khi y rời Chung gia đại khái kể lại một lần, hai vị trưởng bối nghe được kinh hãi, hô to nguy hiểm thật. =))
May là đồng hành cùng Chung Kỳ Nguyên là một nguyên anh tu sĩ, nếu đổi lại là người tu vi kém một chút, Chung Kỳ Nguyên khả năng đã sớm gục rồi.
Hai người đối Tào Phẩm liên tục cảm tạ.
"Nhị vị không cần đa lễ! Nguyên Nguyên là bạn lữ của ta, nếu ta đưa y đi từ Chung gia, ta sẽ có trách nhiệm bảo vệ y thật tốt, ta nếu gục ngã, cũng phải đưa Nguyên Nguyên đến nơi an toàn trước."
Tào Phẩm hiên ngang lẫm liệt nói với hai cụ, con mắt nhưng lại hướng Chung Kỳ Nguyên ra sức nháy nháy lấy lòng, đừng nóng giận mà, có được không?
Lần sau còn nói bậy không?
Không dám nữa, sau ngày cái gì Nguyên Nguyên ngươi không cho nói, kiên quyết không nói! Hắn không bao giờ muốn chia phòng ngủ nữa, một bức tường ngăn cách vợ yêu đại nhân, cũng không thể ôm vào trong lòng như vậy như vậy như vậy như vậy, quá thống khổ a!
"Khụ –––"
Hai người trẻ tuổi mắt qua mày lại khiến hai lão nhân gia chịu không nổi, nhất là Chung gia lão tổ, hai tiểu tử các ngươi, khi dễ lão nhân ta bạn lữ qua đời quá sớm có phải không?
Ai, đây chính là bi ai của người tu tiên, nếu như tu vi không cùng cảnh giới, thọ nguyên sai biệt cũng không thể chỉ là mười năm tám năm ngắn ngủi như vậy, người phải lưu lại chỉ có thể cô độc mà vượt qua năm tháng dài đằng đẵng còn lại mà thôi!
Chung Kỳ Nguyên thoáng chốc bị tiếng ho khan của lão tổ làm cho xấu hổ đỏ mặt, vậy là cũng không để ý đến lễ nghi, cúi đầu bước nhanh rời đi.
Thấy vợ yêu đi, Tào Phẩm đương nhiên cũng vỗ vỗ mông theo đi, đêm nay nhất định phải chuyển sang ngủ cùng vợ yêu, chuyện này phải mau đi chứng thực với vợ yêu.
"Xem ra Tào tiểu tử thật sự nhìn trúng Nguyên nhi nhà ta rồi." Chung gia lão tổ cười nói.
"Đúng vậy!" Chung phụ tiếp lời, "Ban đầu con sợ hắn chỉ là nhìn trúng thiên linh căn của Nguyên nhi, muốn mượn thiên linh căn của Nguyên nhi tu luyện, nhưng thế lực sư môn hắn lớn, lại có hôn ước trong tay, mới phải đồng ý chuyện này. Nhìn hai đứa ở chung đến giờ, con cũng có thể yên tâm rồi."