Phần 7: Thử thách dành cho Yoona (2)

875 64 2
                                    

Tôi thường mặc một chiếc quần soọc và một chiếc áo phông quá khổ để ngủ cho thoải mái. Hôm nay cũng không có gì khác cả.

Nhưng Seohyun..

Từ khi nào mà em ấy lại mặc mấy cái đầm ngủ mỏng gần như xuyên thấu thế kia!!! 

Thề luôn là tôi không hề nói quá đâu. Em đang mặc một chiếc đầm ngủ màu hồng, và tôi có thể nhìn thấy da thịt của em và bên dưới là chiếc quần chíp màu đỏ..

Hôm nay là ngày hành xác Yoona này sao?

Tôi đi đến giường của em một cách cẩn thận (chúng tôi quyết định ngủ phòng em vì nó gọn gàng hơn), bên cạnh tôi là em, đang nằm tựa vào thành giường đọc sách.

Đôi chân dài trắng nõn ở phía dưới, cho đến mái tóc còn ướt của em.. Tất cả đưa đến cho tôi một sự rân rân gì đó, và tôi tự hỏi đêm nay liệu mình sẽ còn sống sót không.

"Unnie!" - Em rời mắt khỏi cuốn sách khi tôi ngồi xuống giường.

Tôi xin nhắc lại là cái áo rất mỏng. Khi em giơ tay khỏi ngực để cất cuốn sách đó sang một bên, tôi có thể thấy đầu ngực của em lấp ló sau lớp vải mỏng.

Cầu trời cho con quỷ trong tôi đêm nay đừng manh động..

Tôi nằm xuống cạnh em. Em cũng nằm nghiêng sang, quay hẳn người về phía tôi. Thật may sao sau đó chúng tôi chỉ nói chuyện, em đã hỏi tôi vì sao tôi đến trễ, tôi đã kể cho em mọi chuyện xảy ra khiến em phải bật dậy xót xa hai ba lần, tôi phải nói đi nói lại trăm lần rằng tôi không sao thì em mới lại yên tâm nằm xuống.

Một sự im lặng lấp đầy không gian sau đó. Chắc Seohyun đã bắt đầu buồn ngủ rồi, cả ngày hôm nay vất vả vậy mà.

Nhưng ngay khi tôi định mở miệng chúc em ngủ ngon, em lại ôm lấy cánh tay tôi, ép sát nó vào lòng em. Cánh tay đáng thương của tôi.. nó đang nằm dọc theo cơ thể em và áp sát vào da thịt em.

Em bắt đầu dịch chuyển và tự ép sát cả người em vào người tôi. Tôi gần như nín thở. Đầu Seohyun bấy giờ cũng đã đặt lên vai tôi. Bình thường Seohyun cũng rất hay ôm tôi, nhưng sao lần này, tôi có cảm giác con bé đang cố gắng hút cạn hơi ấm và năng lượng từ tôi vậy..

Bởi thế người tôi đã cứng đờ từ nãy giờ. Vậy mà Seohyun vẫn ngọ ngoạy không ngừng, cả người con bé nóng như bánh bao hấp chứ chẳng chơi. Tôi nghĩ chắc con bé đang tìm kiểu ôm nào cho thoải mái nhất để ngủ.

Và đó, chỉ là điều tôi nghĩ.

Chứ không phải điều Seohyun nghĩ..

Trong không gian vốn đã im lặng do chỉ có hai người chúng tôi, giờ đây lại càng lắng đọng hơn nữa khi em ngồi bật dậy và áp đôi môi mềm mại của em vào môi tôi.

Tôi vẫn không thể nào tin được điều Seohyun đang làm. Đôi mắt em nhắm nghiền lại, bờ môi tuy không di chuyển nhưng rõ ràng đang mút chặt lấy đôi môi của tôi hơn.

Seohyun đang hôn tôi.

Đầu óc tôi sau khi trì trệ vài giây vì bất ngờ thì cuối cùng cũng tỉnh lại. Tôi, dĩ nhiên không chống cự, cũng bắt đầu nhắm đôi mắt mình lại như em, nhưng miệng tôi không thể để em làm chủ mãi được.

[SHORTFIC] YOONHYUN - BÉ CON CỦA TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ