Chap 1: Ngày đầu tiên gặp mặt

18 2 0
                                    

"Anh là ai?" Trịnh Tú Nghiên nghiêng cái đầu nhỏ, khuôn mặt phấn nộn nhỏ nanh đưa đến người con trai trước mặt , bộ dạng anh ta cũng thật khá nga, con mắt là màulam , so với Thần Thần còn xinh đẹp hơn.

Thấy nam hàikhông đáp lời, Trịnh Tú Nghiên lau nước miếng, vươn ngón tay mập mạp "Choem chạm vào anh được không?"

Người contrai vẫn không nhúc nhích giữ nguyên tư thế vừa rồi, chẳng lẽ anh ta đồng ý?Trong mắt Trịnh Tú Nghiên toát ra tia hưng phấn , bàn tay chậm rãi hướng vềphía trước, cũng sắp đụng tới lông mi của anh rồi, thật dài thật dài nha, còndày đen, giống như búp bê Baby mẹ đưa cho cô.

"Phanh"Trịnh Tú Nghiên té ngã ngồi ở trên mặt đất, hoàn toàn không nghe được tiếngkhóc như anh mong muốn.

Lộc Hàm cóchút nghi hoặc ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hướng cô gái ngồi dưới đất .

Mái tóc ngắnđen mượt, được đính bởi chiếc nơ con bướm màu đỏ rực rỡ, bởi vì ngã sấp xuốngcó chút méo mó , trên khuôn mặt hồng nhuận xuất hiện một đôi mắt to trong veonhư nước, cái miệng nhỏ nanh đang cười toe toét nhìn anh. Chiếc váy công chúamàu trắng tinh khiết lúc này đã lấm bẩn, chân bị xây xát đỏ ửng ra một chút tơmáu.

Không khóc! LộcHàm cảm thấy cô cùng các cô bé khác có chút không giống nhau, cô gái khác bịanh đẩy ngã đều đã khóc lớn không chỉ chạy đi tìm người lớn, mà sau đó ba ba vàmẹ của đứa bé này sẽ vội vàng tìm đến, nhưng sau khi nhìn thấy anh, lại sẽ adua phê bình con của mình, Lộc Hàm nheo mắt lại, hiện lên một tia khinh thường,đám người ngu xuẩn.

Trịnh TúNghiên vỗ vỗ bụi bẩn trên váy , thật cẩn thận chống tay đứng lên.

"Anhkhông thích người khác chạm vào anh sao? Thần Thần cũng không thích, có điều ThầnThần sẽ để cho em chạm vào nha!" Trịnh Tú Nghiên có chút đắc ý, nhìn LộcHàm cười nhẹ nhàng.

Lộc Hàm nhíumày, không thích cô lấy anh và người khác so sánh với nhau, nghiêng đầu sang chỗkhác, hi vọng cô là tự nhiên biết hiển nhiên lập tức rời đi.

"Anh cóđói bụng không, em có bánh ngọt mẹ em làm nè, em cho anh ăn nhé?" Tay nhỏbé mang theo lấy lòng đưa đến trước mắt anh, trong lòng bàn tay mềm mại là mộtkhối bánh ngọt nhìn rất đẹp mắt, bàn tay nhỏ bé đưa về phía trước mời, tiếp xúcđến ngón tay của anh.

Dù khôngthích cùng người tiếp xúc nhưng anh không lập tức rút tay về, độ ấm từ đầu ngóntay nhỏ bé kia truyền đến khiến anh ngây người. Quay đầu, nhìn chủ nhân của bàntay nhỏ bé .

Trên khuôn mặtnhỏ nanh tròn tròn, ánh mắt thật to trong suốt như thủy tinh dường như khát vọngnhìn anh, tràn đầy lấy lòng, tim của anh, mềm nhũn một góc.

"Ăn thậtngon , anh thử xem" Trong tiếng nói là nồng đậm làm nũng.

". . . . . ." Anh chỉ nhìn cô, nhưnglần này lại không đẩy cô ra.

"Hì hì" cô đang chuẩn bị đem bánh ngọtphóng tới trên tay anh, một đôi bàn tay to trắng nõn đưa ra ngoài, ôm lấy cô.

"Thần Thần, em chờ đã lâu nha! "Mang theo nồng đậm tiếng làm nũng.

"Thật cólỗi" Một giọng nam tr

ầm thấp mang theo sủng nịch . Lộc Hàm nhíu mày. Nhìnngười ở đối diện so với anh cao hơn vài cái đầu, dễ dàng đem bé kia bế lên.

[EDIT] [FANFIC] [HANSICA] Mắt Xanh Mê Hoặc - Sa Gia Tiểu BốiWhere stories live. Discover now