Chương 7

6.1K 118 2
                                    

Ở lại nhà của Kiều Y Y mấy ngày, bọn họ lại trở về Đài Bắc.

Buổi sáng hôm sau, Kiều Y Y đứng lên đi làm, đi tới trước cửa thì cô nhìn chằm chằm quyển lịch thật lâu, "Sóc Phong. ."

"Ừ." Người đàn ông đang chậm rãi ăn bữa ăn sáng.

"Chúng ta đã qua lại ba tháng rồi!" Kiều Y Y cau mày nghiên cứu, chính cô cũng không có cảm giác gì, chinh xác mà nói, quen biết nửa tháng, qua lại hơn hai tháng.

"Ừm." Sóc Phong gật đầu một cái.

Kiều Y Y có thói quen chú ý tới việc này, bởi vì cô nhớ lại hình như một đoạn thời gian rồi dì cả chưa tới, cô có chút khẩn trương cau mày, ở trong lòng tính toán một chút, hình như hơn một tháng rồi.

Kể từ khi biết đề tài cục cưng là cấm kỵ trong lòng anh, cô rất cẩn thận, chỉ là, trong lòng cô vừa có một chờ đợi khác, nếu như cô có, anh có khát khao, vui vẻ không? Hay là nhất định bài xích như lời anh nói.

Cô nhắm hai mắt lại, quyết định buổi chiều xin nghỉ đi gặp bác sĩ, tránh cho mình suy đoán quá nhiều.

"Thế nào?" Người đàn ông nghi ngờ nhìn bộ dáng đầy tâm sự của cô.

"Không có gì! Chính là em nghĩ . . ." Cô làm nũng trừng mắt nhìn anh một cái, "Người bạn trai này không hoàn hảo, thế nhưng không có quà tặng đưa cho em!"

"Quà tặng gì?"

"Tặng quà qua lại ba tháng đó!"

Sóc Phong dở khóc dở cười nhìn cô, "Thưa cô, cái này không phải là em đưa cho anh sao?"

"Anh không nhìn thấy có lúc em rất bận sao? Hơn nữa tại sao là em đưa cho anh, mà không phải anh đưa cho em?" Kiều Y Y bĩu môi, khuôn mặt không phục.

"Được được!" Anh đầu hàng, anh quên mất cô gái nhỏ bên cạnh anh khéo ăn khéo nói cỡ nào.

Cô cố ý đổi đề tài, "Tối hôm nay em muốn nhìn thấy quà tặng!"

Anh khó xử nhìn cô, "Y Y, anh không hiểu rõ . "

"Không phải anh hiểu rõ mấy chuyện tặng quà à? Không sao, trên cô anh gắn thêm mọt cái nơ, sau đó tặng mình cho em là được!" CÔ dí dỏm nháy mắt với anh mấy cái, "Tốt nhất viết luôn trên mặt dòng, đồ cống hiến nhà vua "

Hình ảnh tuyệt đẹp thông qua miệng của cô, có vẻ khôi hài, không giải thích được, "Dạ, tuân lệnh!"

"Hề hề" Kiều Y Y cười mờ ám, biết anh nghi ngờ ý tứ của mình rồi, "Đúng rồi, buổi chiều anh có rãnh rỗi thì tốt nhất là đem rèm cửa sổ, ga giường nhà em giặt sạch sẽ, nếu không em sợ buổi tối không giúp anh được ."

Buổi tối không giúp được? Sóc Phong cười, hiểu ý tứ của cô, "Nữ vương đại nhân không cần thần làm ấm giường, mà là muốn thần làm nô tài sao ?"

"Anh muốn hay không?" Cô hơi hất cằm, nhìn xéo anh.

"Sao dám không nghe lệnh!"

"Không thèm nghe anh nói nữa, em đi làm, buổi tối gặp!" Kiều Y Y cầm túi xách ra cửa, bước qua cửa, sắc mặt của cô ảm đạm không ít rồi.

[Full] Chỉ Muốn Làm Ông Xã Của Em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ