Tên truyện: Nhà có ba đứa trẻ
Tác giả: dearcream
Thể loại: Nhẹ nhàng, hài, thường ngày.
Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi
Rating: K
Status: Hoàn
Length: Shortfic
Author's note:
- Nhà có ba đứa trẻ và bốn người anh.
- Bối cảnh là ở Hàn Quốc năm...
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
(Nguồn: @yourhobi)
“Ya!!! NamJoon!!! Đã bảo đừng vào bếp rồi mà!!!”
Giọng của một anh chàng có bờ vai tựa thái bình dương đang quát từ trong bếp. Anh tên NamJoon hối hả chạy ra phòng khách, giữa đường vấp phải cái gì đó rồi lăn đùng ra. NamJoon ngồi dậy xoa lấy xoa để vết thương, mặt không ngừng nhăn nhó.
Anh ở trong bếp tên là Kim SeokJin, sinh năm chín mươi hai, là anh lớn nhất nhà. Còn người bị đá ra khỏi bếp là Kim NamJoon, sinh năm chín mươi tư và là em út mà nói út cũng không đúng lắm vì trong nhà cũng có một người sinh năm chín mươi tư nữa nhưng anh đó sinh vào đầu năm còn NamJoon sinh gần cuối năm nên chức em út đành cho NamJoon hưởng.
NamJoon vẫn bất mãn bởi sự bất công từ anh cả nhưng cũng vô ích vì đây không phải lần đầu NamJoon bị đuổi ra khỏi bếp. Anh xoa bụng, bước ra ngoài phòng khách xem tivi, vừa mở đã bật ngay kênh phim tình cảm, do chán quá nên anh chẳng buồn chuyển kênh.
Trên màn hình là một đôi nam nữ đang hẹn hò ở quán cà phê.
“Nè nè, tiếp đến cô gái sẽ nâng ly cà phê có tên nhãn hiệu nè. Đó! Rồi cười e thẹn nè. Đó! Rồi điện thoại anh chàng bỗng đỗ chuông nè rồi anh ta rút chiếc điện thoại lộ tên nhãn hiệu ra nè. Đó!”
Vẻ mặt của anh đã vui vẻ trở lại nhưng chưa được bao lâu thì...
“Tắt tivi đi. Phiền quá”
Giọng anh ba ngân lên, tuy nói ít mà rất có hiệu lực nha vì vừa dứt câu NamJoon đã tắt tivi cái rụp. Anh ba thông thả bước ra phòng khách cùng với ly cà phê trên tay.
Anh ba tên Min Yoongi, sinh năm chín mươi ba, người có quyền lực nhất nhà. Niềm đam mê mãnh liệt nhất của anh ba là âm nhạc bởi thế hay nhốt mình trong phòng để sáng tác. Đáng lý lúc nãy anh đang ngon giấc nhưng giờ giọng quát của anh cả nên bây giờ đã tỉnh như sáo.
“Hoseok đâu? Chưa dậy hả?”
Anh ba hỏi đứa em, đứa em lắc đầu một cách ngoan ngoãn.
“Sao anh chỉ biết Hoseok vậy? Em cũng là em của anh chứ bộ.” Em út nũng nịu cạnh anh ba.
“Hoseok đáng yêu hơn mày” Yoongi vừa dứt ngụm cà phê là trừng mắt sang khiến em út rét run cả người.
NamJoon khẽ cười, anh biết Yoongi sẽ nói như vậy.
“Anh, em vừa sáng tác ra một bài, tí em gửi cho anh xem được chứ?”