Chương 7

81 1 0
                                    

Ôm con chó nhỏ về đến nhà, Tâm Đồng kiên quyết cùng tắm với chú chó con, nếu không thì không chịu đi vào phòng tắm. Không muốn làm cho Tâm Đồng bị cảm lạnh, vì thế Đằng Lệ đành phải đồng ý để mặc cho nàng đem con chó nhỏ tiến vào phòng tắm.

Mất sức của chín trâu hai hổ, cuối cùng Tâm Đồng cũng đem bùn đất trên người của chú cún yêu tẩy rửa sạch sẽ. Lúc này nàng mới ngoài ý muốn phát hiện, thì ra đó là một chú chó màu trắng.

Tâm

Đồng vui mừng liền dùng máy sấy khô đám lông của Tiểu Bạch, con chó nhỏ hoạt bát, lập tức ở trên giường nàng vui vẻ chơi trò cắn người.

Tâm Đồng lúc này giống như một đứa bé gái, vừa cười vừa chạy, chú chó trắng không chịu thua kém cũng chạy theo sủa inh ỏi, một bộ dáng tràn đầy sức sống.

Mái tóc dài mềm mại rối tung xõa trên ga trải giường bằng tơ tằm, da thịt nàng vừa mới tắm xong, trở nên đỏ hồng sáng bóng, gương mặt cũng vì hưng phấn mà đỏ bừng, thoạt nhìn tựa như một vị thiên sứ xinh đẹp.

Mới vừa tắm rửa xong, trên người của Đằng Lệ chỉ quấn mỗi một cái khăn tắm, bước vào trong phòng thấy một màn như thế, đôi mắt vốn luôn buồn b của hắn lập tức dấy lên một ngọn lửa dục vọng.

Đằng Lệ đi đến bên giường, vươn tay nắm lấy con chó nhỏ đang vui đùa cùng Tâm Đồng, sau đó nhẹ nhàng đem con chó nhỏ còn đang giãy giụa bỏ xuống sàn nhà.

Tâm Đồng vừa muốn hé miệng phản đối, ngay lập tức đôi môi của nàng đã bị Đằng Lệ ngăn chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.

Đằng Lệ vùi mặt vào cổ áo ngủ mở rộng của Tâm Đồng, bàn tay to lớn của hắn đưa sang một bên chiếm hữu một bên ngực đẫy đà trắng như tuyết của nàng, ở trên đầu không ngừng vuốt ve chà xát, đầu lưỡi của hắn không khách khí, vừa liếm vừa mút lên đỉnh núi màu hồng bên kia của nàng, không ngừng quấn quanh, hấp dẫn.

"Ưm... A..." Cảm giác tê dại làm, cho Tâm Đồng khó nhịn được, đôi môi mấp máy rên rỉ thành tiếng mê người, liên tục thở hổn hển.

Thưởng thức no nê hai bầu ngực căng tròn của nàng, Đằng Lệ hài lòng khi nhìn thấy cảm xúc mãnh liệt do mình khơi lên vẫn còn lưu lại trên gương mặt của nàng.

Nhìn đôi má đỏ hồng, vẻ mặt mê người của Tâm Đồng. Hắn ái muội hỏi: "Thích không?"

Tâm Đồng thẹn thùng không biết phải trả lời như thế nào, đang muốn hờn dỗi vài câu, tay hắn lại đột nhiên di chuyển xuống dưới, bàn tay to đang áp lên chiếc quần lót của nàng, không ngừng miết nhẹ lên gò đất nữ tính ấy.

Xác nhận được quần lót của nàng đã ướ đẫm, Đằng Lệ lấy ngón giữa tà ác của hắn lòn qua lớp vải quần lót, xâm nhập sâu vào vùng nữ tính cấm địa của nàng...

"A –" Giống như có một luồng điện chạy khắp thân thể, Tâm Đồng gần như lập tức rên lên thành tiếng.

"Em càng ngày càng mẫn cảm..."

Đằng Lệ cố ý giễu cợt phản ứng của Tâm Đồng, nhưng lại lập tức cởi quần lót của nàng ra, hai ngón tay mân mê miết nhẹ trêu đùa đóa hoa của nàng, cũng kích động chà xát mân mê miệng tiểu huyệt của nàng.

Ác ma mỉm cườiWhere stories live. Discover now