CHƯƠNG 8: CHE GIẤU NGUY CƠ

1.9K 21 0
                                    

Không biết mình đã rời đi bao lâu, đến khi ý thức trở về cơ thể, Độc Cô Thiên Diệp rốt cuộc cũng có cảm giác bình thường.

"Tỷ tỷ ! Tỷ tỷ !" Độc Cô Thiên Diệp còn chưa mở mắt đã nghe tiếng Tiểu Hỏa gọi.

"Thiên Diệp tỉnh rồi sao?" Mạc Tử Khanh đi tới trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, không xác định hỏi.

"Tỉnh, chắc chắn tỉnh rồi. Ta có cảm giác liên  hệ được với tỷ tỷ rồi." Tiểu Hỏa khẳng định nói.

Độc Cô Thiên Diệp chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là bốn cặp mắt lo lắng.

"Tỷ tỷ, rốt cuộc tỷ cũng tỉnh rồi. Huhu... Hù chết Tiểu Hỏa rồi." Tiểu Hỏa thấy Độc Cô Thiên Diệp thật sự tỉnh lại, lập tức bổ nhào vào lòng  nàng. Tuy vừa rồi nàng chắc chắn Độc Cô Thiên Diệp đã tỉnh lại, nhưng khi nhìn thấy tỷ tỷ mở mắt, lòng  nàng mới chính thức buông xuống.

"Ưm..." Độc Cô Thiên Diệp giật giật thân thể có chút cứng ngắc, hỏi, "Đã qua bao lâu rồi?"

"Đã gần một ngày một đêm rồi." Mạc Tử Khanh trả lời.

"Một ngày một đêm?!" Độc Cô Thiên Diệp nỉ non, không nghĩ tới mình trải qua gần hai mươi năm kiếp trước, mà ở đây chỉ có một ngày một đêm.

"Tỷ tỷ, tỷ đã xảy ra chuyện gì vậy? Tỷ lúc khóc lúc cười, muội không liên  hệ được với tỷ, nhưng biết được tỷ dùng kim hỏa, làm muội lo chết rồi. Có phải tỷ đánh nhau với người khác không?"

Nghe thấy câu hỏi của Tiểu Hỏa, Độc Cô Thiên Diệp nhớ lại những chuyện trải qua trong kiếp trước. Mọi chuyện kiếp trước, tuy bây giờ nàng có thể tránh được, nhưng vẫn chưa từng quên, vẫn nằm sâu trong trí nhớ. Đối với nỗi nhớ ba mẹ kiếp trước, đối với mối hận Độc Cô Thiên Lam và bạn trai cũ, tất cả tất cả, thì ra đều nằm trong lòng nàng.

Mà người gây ra tất cả mọi chuyện chính là viên đá trên lỗ tai nàng. Nàng nâng tay sờ sờ lỗ tai, Giáng Vực đã nằm trên đó.

"Hả? Tỷ tỷ, tỷ có hoa tai này khi nào vậy? Lúc nãy không có mà." Tiểu Hỏa nhìn theo tay Độc Cô Thiên Diệp, kinh ngạc hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp ôm lấy Tiểu Hỏa, giải thích: "Từ tối qua tới giờ ta bị nhốt trong tâm chi ảo cảnh."

"Tâm chi ảo cảnh? Muội thực sự bị giam trong ảo cảnh?" Mạc Tử Khanh nói.

"Đúng vậy." Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, nói: "Tất cả đều là do Giáng Vực. Trước kia hắn luôn ngủ, giờ tỉnh lại, nhàm chán nên bắt ta vào."

Lúc viễn cổ, bộ hạ do Thần sáng  thế dẫn dắt chia làm hai phái, một phái đại biểu cho chính nghĩa, một phái đại biểu cho ta ác. Trước kia, khi Thần sáng  thế vẫn còn, còn có thể áp chế sự hòa thuận tương đối cho hai bên. Sau khi nàng cách thế không bao lâu, hai phái xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên động địa. Lần đại chiến này kéo dài mấy trăm năm, cuối cùng bởi vì phái tà ác âm hiểm giả dối khiến cho rất nhiều người cùng huyễn thú ngã xuống, những người còn lại không địch lại, đành phải tránh né sống qua ngày.

Mà cuộc đại chiến kia quá lớn, đánh vỡ cân bằng của thế giới, khiến hơi thở viễn cổ từ từ sụp đổ, cuối cùng, hình thành thế giới mới, rất nhiều thời kỳ văn minh viễn cổ cũng từ từ biến mất.

TIỂU THƯ PHẾ VẬT THẬT YÊU NGHIỆTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ