Chuong
Kế hoạch tác chiến đã được bày ra trước mắt và giờ chỉ chờ để tiến hành. Hôm nay nó cùng quản lí Kim Jun trực tiếp đến gặp bà Hoàng thanh vân- chủ tịch tập đoàn Crystal. Một số vấn đề cần được giải quyết rõ ràng. Có như vậy mới tác chiến được. Theo lời của bà victo thì tập đoàn của bà đang có kế hoạch hợp tác với công ty crystal để làm 1 dự án lơn nhất về thời trang và đá quý. Cuối cùng cũng đến được tập đoàn của công ty này. Nó cười nửa miệng. Chà! Cũng hoành tráng đấy chứ. Vì sao lại đi nuốt 1 công ty nhỏ bé như công ty của nó nhỉ? Phải chăng vì lời đề nghị của cô con gái cưng Linh Đan. Hừ nếu thế thì thật là ko chấp nhận được. Thật ko công bằng. Nhờ vào sức lực của cha mẹ. Ha. Được thôi nếu cô đã muốn “ chơi bẩn” thì sally này cũng ko giữ kẽ làm j. Nó bước vào trong công ty đi thẳng đến chỗ nhân viên gần đó nhất.
- Xin lỗi. Có thể cho tôi hỏi phòng của bà chủ tịch ở tầng số bao nhiêu ddwwocj ko ah?_ Khuyến mãi them nụ cười chết người.
- Ah. Oh. Cô cứ đi thẳng lên tầng thứ 12 sẽ nhìn thấy thư kí của chủ tịch._ Anh chàng này ngơ ngơ ngẩn ngẩn trước nụ cười mê hồn đó của nó.
- Thanks you_ Nó nói rồi quay đi.
- Ko. Ko có j_ Anh chàng vẫn đang chìm đắm trong mộng đẹp.
Nó lên thang máy đi thẳng đến tang số 12. Dừng bước trước bàn cô thư kí nó nhỏ giọng nói:
- Xin chào! Tôi muốn gặp bà chủ tịch.
- Cô có hẹn trước với bà chủ tịch ko ah?_ Cô thư kí hỏi.
- Ko
- Vậy thì xin lỗi bà chủ tịch rất bận ko có hẹn thì ko thể gặp được_ Nói xong cô ta lại cúi xuống ghi chép tiếp.
- Cô cứ bảo có người tên Sally muốn gặp_ Nó kiên nhẫn.
- Được. Vậy cô chờ chút._ Thư kí đứng lên gõ cửa phòng bà cgur tịch.
- Vào đi_ Bên trong vang lên tiếng của 1 người phụ nữ có vẻ đã đứng tuổi.
- Thưa chủ tịch. Có cô Sally xin gặp ah!_ Cô ta cúi đầu cung kính.
- Sally?
- Dạ. Vâng._ Cô ta gật đầu.
- Đc. Mời cô ta vào._ Bà nói miệng nở một nụ cười giả nhân giả nghĩa “ Cuối cùng cô cũng đến. haha”
Cô thư kí bước ra ngoài cúi đầu cẩn thận mời nó vô. Nó cũng mỉm cười ddapstrar cái gật đầu rồi bước vô. Vừ nhìn thấy bà chủ tịch nó đã lên tiếng:
- Xin chào!
- …………._ Bà ta từ từ xoay ghế quay người lại_ Chào.
- …………………….._ Nó ko nói j. Bà ta cũng ko nói j cả hai người đưng người ngồi cứ gườm gườm nhìn nhau. Một lúc sau nó lên tiếng:
- Bà có thấy mình quá bất lịch sự ko? Khách đến mà cũng ko mời ngồi ah?
- Oh. Vậy sao? Tôi nghĩ đối với những người nhỏ tuổi hơn mình thì ko cần có phép lịch sự._ Bà t nhếch mép.
- Chà. Bây giờ tôi mới biết đến cái nghịch lí đó đấy. Bà đã ko lịch sự thì tôi cũng chả cần giữ kẻ đâu nhỉ? Đối với người vô học thưc thì minh cũng ko cần có học thức làm j. Đúng ko quản lí Kim?_ Nó vừa nói vừa ngồi xống cái ghế salong ở gàn đó.
- Vâng thưa cô_ Quản lí Kim gật đầu.
- Mày……_ Bà ta tức giận nghiến răng trèo trẹo. Lần đầu tiên giám có người nói năng với bà ta như thế. Lại còn là con nhãi vắt mũi chưa sạch nữa chứ.
- Ấy. N ổi giận là nhanh già lắm đấy. Àh. Mà wen. Bà cũng đã già rồi lên cần j giữ nhan sắc nữa nhỉ? Haha_ Nó thấy châm chọc bà ta quả là 1 niềm vui lớn.
- Mày…. Hừ. Ko đùa với nhãi ranh nữa. Cô có việc j cần nói với tôi. Có thì nói mau công việc của tôi bận rộn ko rảnh để ngồi buôn dưa lê bán dưa chuột với cô_ Bà ta nhẫn nhịn.
- Vậy sao? Tek thì tôi cũng vào vấn đề chính luôn. Tại sao bà lại muốn nuốt cái công ty bé nhỏ của tôi?_ Nó nhìn thẳng vào mắt bà ta.
- Vì sao ư? Haha. Cô phải biết rõ chứ._ bà ta cwoif lớn sau đó trừng mắt nhìn nó.
- Chà! Đúng là mẹ nào con đấy. Thâm hiểm độc ác y chang nhau. Nói chuyện với những loài rắn độc như bà tôi cảm thấy mình ko đủ trình. Vì thế……. tạm biệt. Nhưng bà đừng nghĩ rằng tôi sợ bà mà đi khỏi đây nhé. Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào 1 ngày ko xa._ Nó đứng lên bước về phía cánh cửa và “ rầm” cánh cửa được đóng lại theo 1 cách thô bạo.
“ Con ranh mày cứ chờ đấy! Mày sẽ chết dưới tay tao. Lúc đấy thì đừng mong được tao tha thứ nhé”. Bà ta nghiến răng nghiến lợi nghĩ thầm. Mặt hầm hầm sát khí tỏa ra ngùn ngụt. Cô thư kí vì vậy mà sợ hãi ko dám vào gặp bà ta rằng sắp có cuộc hẹn lớn. Sợ bà ta nổi điên lên thì cô chỉ còn nước thôi việc. Nhưng ko nhắc có khi lại còn chết sớm hơn. Thế là sau một hồi suy đi tính lại. Cô ta cũng quyết định nhắc nhở bà ta.
- Thưa chủ tịch! 10’ nữa có 1 cuộc gặp mặt lớn với đối tác là công ty HX ạh._ Khép nép, run rẩy bước vaò báo cáo.
- Được rồi._ Bà ta nói_ Cô ra ngoài đi.
- Vâng_ Cúi đầu lễ phép bước ra.
Thế là ba ta dẹp chuyện đó sag 1 ben để đi gặp đối tác. Dù j vẫn phải làm ăn trước rồi ms tính kế sau. Công ty bé nhỏ đó sẽ dễ dàng thu phục được thôi. Cầm theo sấp tài liệu bà ta bước ra ngoài. Và nhà hàng " black róe chính là đêểm đến li tưởng của các nhà đầu tư. Đến nơi bà ta nhanh chóng bước vào. Ngồi chờ thêm 5' thì đối tác đến. Hnay, bà victo còn dẫn theo 1 cô gái trẻ ăn mặc rất đẹp, phong cách của giới trẻ ko thể nhầm lẫn vào đâu. Bà ta nhìn cô gái này rất wen nhưng chưa nhìn rõ mặt nên ko thể biết được cô ta là ai. Vâng khỏi dự đoán đó chính là cô nag sally của chúng ta.
- Chào bà!_ Nó nhí nhảnh cí đầu ra vẻ êễ phép.
- Tại sao? mày lại ở đây_ Bà ta mặt cắt ko còn hột máu.
- Ấy vô duyên. Sao chỉ tay vào mặt tôi thế. Có duyên thì gặp lại thôi_ Nó cười toe trả lời.
- Hừ. Chào bà_ Bà ta thay đổi 180 độ quay sang chào bà vic to.
- Vâng chào bà._ Bà victo cũng đáp lễ.
- Mời bà ngồi._ Bà ta chỉ tay vào chiếc ghế đối diện.
- Thôi khỏi. Tôi đến đây chỉ vì muốn nói cho bà biết rằng. Tôi sẽ ko đầu tư vào dự án tơời trang và đá quý sắp tới của bà nữa._ Bà victo từ chối và giáng thẳng vào đầu bà ta 1 câu nói.
- Lí do. Bà có thể cho tôi biết lí do ko?_ Bà ta cố gắng bình tĩnh để hỏi.
-Lí do là...............