368.
Sóc Chuột đu cổ, trèo lên lưng tôi.
Thân hình bé nhỏ của tôi sao chịu được, thế là bị chị đè nằm bẹp dí trên mặt đất.
Tôi nhận ra.
Mình đang đứng chắn dưới tuyến đường nối thông giữa thân và rễ của cây cổ thụ.
369.
Sóc Chuột lấy được đà nên phóng một phát tít lên hang của mình.
Y như Sóc bay.
370.
Tzuyu vồ hụt.
Bình thản nhìn con mồi đã chạy mất.
371.
Em thở dài, tỏ vẻ ghét bỏ liền quay qua liếm láp miệng tôi, mặt tôi rồi cả đầu tôi nữa.
Dụi dụi đầu vào người Tzuyu trút bỏ ủy khuất.
Rên rỉ - Mau giúp chị tẩy sạch lông.
372.
Chuyện của đêm qua là thế.
Sẽ không lạ gì khi bây giờ Tzuyu vẫn muốn tìm Sóc Chuột.
Đem ra cắn chết.
373.
"Không có Sóc".
Gấu Mèo bảo với Tzuyu là vậy.
Và tôi biết không phải do chị nói dối, mà do nhận thức của chị có vấn đề.
Lúc Sóc Chuột kể về chuyện này.
Dù Tzuyu cụp tai tỏ vẻ không đoái hoài, nhưng tôi chắc chắn em vẫn nghe được.
374.
Vậy nên Tzuyu mới phối hợp với nhận thức của Gấu Mèo mà đổi lại:
"Sóc Chuột".
"Không được."
Gấu Mèo dứt khoát trả lời.
Bởi vì...
375.
"Sana bỏ hang đi trốn rồi".
376.
Móng vuốt Tzuyu cắm xuống đất, rất nhanh lại thu trở về.
377.
Tôi cùng Tzuyu tìm đường trở về nhà.
Trên đường đi tôi vẫn thấy rối rắm.
Không biết Tzuyu có bị ám ảnh tâm lý về sau hay không?
378.
Nội việc bị con mồi đầu tiên bắt giam mà tôi đã chẳng muốn nhớ lại rồi.
Đằng này Tzuyu còn bị đè đầu, bị bứt lông.
Chưa cắn chết được Sóc Chuột.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Twice][Fanfic] Màu đỏ của Sói [Hoàn]
FanfictionMang trong mình dòng máu kiêu hãnh của giống loài. Vừa tròn một tháng tuổi liền muốn đi săn, thịt đương nhiên phải ăn nhưng gian nan không hề nhỏ.