Chương 7

416 33 0
                                    

Nayeon bị bệnh, cô đang cố ôm lấy bụng mà rên hừ hừ trong phòng. 

Con người ai mà lại không bị bệnh, nhưng ngặt nỗi đang chiến tranh nước sôi lửa bỏng với Momo nên Nayeon không muốn cô ta biết. 

Thử nghĩ xem, cô sẽ bị cô ta cười cợt thế nào nếu biết cô bị bệnh vì ăn quá nhiều kem sau lần cãi vã trước của họ. 

Nayeon không thể chịu được nên kết quả đành cắn răng nằm im cho qua thời gian mệt mỏi, có lẽ cô nên ngủ, ngủ rồi sẽ không cảm thấy đau nữa .

Ngoài phòng khách, Momo vươn vai ngáp dài mệt mỏi, trời cũng khuya rồi cô cất bước về phòng mình . 

Bước ngang cửa phòng Nayeon, cô dừng lại nghe có tiếng rên khe khẽ vang lên. 

Kệ cô ta ! Định nhắm mắt làm ngơ nhưng có thêm tiếng khóc thút thít. 

Nayeon đang gặp ác mộng hay bị gì rồi...Momo lo lắng, không phải là cô quan tâm cô ta đâu, Momo chỉ không muốn có chuyện gì xảy ra trong nhà mình thôi.. 

phải cô chỉ có ý như thế. 

" cốc cốc" 

Momo gõ cửa. 

" cô có sao không ?" 

" không liên quan đến cô, đừng làm phiền" 

Nayeon khó nhọc đáp lại, cô đau đến nổi sắp mất đi ý thức nhưng cũng không quên tranh cãi với con người ngoài kia. 

" ai thèm, cô muốn sống hay chết mặc cô nhưng đừng ở trong nhà tôi là được.." 

Theo quán tính, Momo hung hăng đáp trả. Nhưng sau đó cô không nghe thấy tiếng nói của Nayeon nữa, theo tính tình của cô ta làm gì dễ dàng chịu thua như thế, đúng là có chuyện gì rồi. 

Lập tức, Momo lấy chìa khóa dự phòng mở cửa đi vào. 

Bên trong tối đen, cô bật đèn liền nhìn thấy Nayeon cuộn tròn người trốn sâu vào chiếc chăn. 

" này, cô làm sao thế ?" 

Miệng hỏi nhưng Momo liền đến bên giường vén chăn lên, gương mặt trắng nõn giờ đỏ ửng, trán nóng hổi, Nayeon đang nhíu mày, cắn chặt môi mình. 

Cô ấy bị bệnh, Momo lo lắng nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo. 

" không cần cô giả bộ quan tâm, đi ra ngoài" 

Nayeon miễn cưỡng mở mắt thốt lên. 

" đồ ngốc ! cô đang bị bệnh đó, bệnh mà còn cứng đầu cứng cổ và ai bảo tôi không được quan tâm cô, chúng ta đã kết hôn rồi đấy.." 

" chỉ 3 tháng.." 

" ngưng lại" cãi nhau thế này đến khi nào mới xong.. 

" để tôi đưa cô đi bệnh viện" 

Momo đầu hàng. 

" tôi không đi.." 

Nayeon bướng bỉnh. 

" vậy cô muốn thế nào" 

" trừ phi sau này tôi nói gì cô phải nghe nấy, không được cãi nhau với tôi.." 

MoNayeon2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ