-Khi Kook 5 tuổi,mẹ mất sớm,được sống dưới một tòa biệt thự rộng lớn,ăn những món ăn ngon,ngủ trên chiếc giường ấm,vì đã quá quen nên cậu muốn sống thử cuộc sông của 1 cậu bé bình thường.Chính vì thế mà cậu đã bất chấp phản đối lại sự từ chối của ba và cứ đi theo con đường của mình.
-Bố cậu rất lo lắng,nhưng ông lại nhớ đến Jin,bạn cũ và cũng là mối tình đầu của ông ,Giờ Jin là 1 nhà tài phiệt giàu có và đang sở hữu 1 công ty lớn nhất thế giới.Tuy vậy,RM cũng ko kém gì khi đang là chủ tịch của công ty lớn thứ 2 thế giới nhưng cả 2 lại không công khai với báo chí,truyện thông rằng họ có con nếu không 2 đứa sẽ phải khổ và suốt ngày kè kè với những cái máy quay.RM bó tay trước sự cứng đầu của Kook nên đã gọi điện cho Jin.
+Jin:Alô,ai đấy
+RM:RM đây,bà không lưu số tôi à?
+Jin:À,là RM hả.Tôi xl tại vì mày tháng trước bị rơi xuống sông mua máy mới thế là mất hết số.Xl ông nha.Mà ông gọi tôi có chuyện gì ko vậy?
+RM:Chỉ là Kookie nhà tôi nó muốn lên Seoul sống.
+Jin:Sao vậy?Ở bên đấy điều kiện đầy đủ,cuộc sống lại thoải mái,sao lại lên Seoul?
+RM:Tôi cũng đã nói vậy nhưng nó cứng đầu nó không chịu nghe lời tôi.
+Jin:Vậy à?Dù sao V cũng ở nhà thường xuyên nó cũng buồn,cho nó lên dây ở với tôi cũng được.
+RM:Ok!Sáng mai bà ra sân bay đón nhé.Tầm khoảng 7h-7h30 gì đấy.
+Jin:Được rồi tôi sẽ làm những món thật ngon cho Kook.
*Cúp máy*-RM:Kook sửa soạn đồ đi con.Đêm nay chúng ta đi luôn.
-Kook:Dê...ba là nhứt.Con đi đây.
*RM thở dài*-RM:Dù sao mẹ nó cũng mất khi nó chỉ mới 2 tuổi.Mk phải thay mẹ để chăm sóc nó.Bây giờ nó rời bỏ cả gia tài.Thôi vậy,chiều ý nó 1 tí.
*Kook đi xuống*-Ba ơi,con xong rồi đi thôi ba.
*RM và Kook lên xe và đi thẳng đến sân bay*
..........Sân bay........
*Tua nhanh*
(Au:Mỏi tay quá đành phải nhảy cóc)
.........Sáng hôm sau...........
-Jin:Sao lâu thế nhỉ(lo lắng x hồi hộp)Đột nhiên Kook chạy đến và ôm vào chân Jin,RM chạy theo sau.
-Kook:Bác Jin!Con nhớ bác quá.Bác khỏe không??
-Jin:Bác khỏe như trâu này thấy không.Hihi.
-Kook:Ơ....Anh V đâu ạ?
-Jin:Anh đi học tí A về.3 năm rồi chưa gặp mà Kook càng lớn càng đẹp.
-Kook:Hì.Bạn cứ khen làm con ngại.-Jin:Công ti vx ổn chứ RM?Dạo này thế nào?
-RM:Ổn mà.Tôi khỏe lắm.Tôi nhờ bà chăm sóc thằng bé nha.Nó nghịch ngợm nhưng nó rất yếu đuối và nhạy cảm đấy.
-Jin:Tui bt r.Ông vào ăn cơm đã rồi chiều về.Đặt vé chưa?
RM:Rồi.Bà ko phải lo.
*Lên xe*
*Về nhà*
Jin vừa về đến nhà cũng là lúc mà V được ông quản gia đưa đi học về.
V:A Kook.Anh nhớ em quá.Anh đang định xin mẹ cho sang Mỹ chơi.Em ở luôn đây rồi,ngày nào cũng được đi học và chơi cùng em,anh vui lém.
RM Và Jin cười
V dẫn tay Kook chạy lên phòng.Quản gia mang đồ lên sau.
-Kook:V à.Phòng em đâu?
-V:Em ko được gọi anh là V ngoài gia đình anh ra thì không ai được gọi anh là V cả.
-Kook(Mặt buồn):Nhưng em thích tên V,tên V đẹp hơn.
-V:Thôi được rồi thích thì em cứ gọi.Em sẽ ngủ chung với anh nhé.
-Kook(cười):Vâng ạ.
2 anh em ngày càng thân thiết.Kook vs V cũng bắt đầu có tình cảm với nhau nhưng không ai dám nói.Chỉ có Kook là nói cho Jin biết.Jin và RM đã bàn nhau và lập hôn ước cho 2 đứa nhỏ.Nhưng hôn ước chỉ có mình Kook biết.Những ngày sống với V,Kook đã bắt đầu biết cái thứ cảm giác gọi là yêu nó như thế nào.
______Hết Chap 1________