Thả tay cầm vali ra, chị ta hướng chiếc xe đang tới mà vẫy vẫy. Chiếc xe tiến tới chỗ Hani và dừng tại đây.
Mạnh bao quăng cô vào trong xe, rồi nàng cũng chui tọt vào trong xe.
- Này tài xế, chạy thẳng đến công ti Pardon?
Không khí trong xe lúc này vô cùng náo loạn bởi con người nào đó.
- Này chị kia? Chị là ai? Tại sao lại " bắt cóc " tôi một cách trắng trợn thế?
Hờ hững quay sang nhìn cô, chị ta nở nụ cười nửa miệng hạ lưu nói một câu
- Không phải được tôi bắt cóc là niềm vinh hạnh sao? Em nên cảm thấy đội ơn trời vì điều đó
- Xì. . .Ai cần chứ bổn cô nương ta không cần !
Không thèm trả lời chị ta, cô chỉ biết ngồi yên thôi, giờ xe cũng chạy rồi đứa ngu nào từ đây bay ra cửa?
Hình như cô quên quên gì phải không nhỉ?
Mà thôi kệ, chắc cũng không quan trọng đâu nhỉ?
Thế là cô mặc kệ luôn.
Tới cửa công ti Pardon?
Xuống xe rồi cô mới nhớ ra !! Chết rồi cô quên đón cô Hani gì đó rồi !
- Aaaa !! Tại chị mà tôi quên đón em của anh rể rồi nè. .Không biết đâu ;-; Bắt đền đấy !
- Thay vì đón người đó, cô được về chung với người quá đỗi tuyệt trần như tôi? Không phải quá hời sao? - Chị ta cười ranh ma
- Lưu manh ! Tôi đây không cần, bây giờ làm sao đây. .Tôi biết ăn nói làm sao. .
Hani cười thầm trong bụng. Cô gái nhỏ này vẫn chưa nhận ra cô là ai ư.
- Chị im đi ! - Junghwa tức giận quát lên tay nắm chặt mắt cũng nhắm lại nhưng chẳng có một chút đáng sợ gì cả ngược lại cứ như mèo kêu.
Nét mặt cười cợt dần thay thế bằng vẻ mặt nghiêm túc. Kéo tay cô vào một mạch đi vào thang máy và ấn nút lên phòng Giám Đốc.
Junghwa đơ một hồi rồi chợt nhận ra chị ta dám ngang nhiên xông vào phòng của anh rể ! Lẽ nào là mấy ả hồ li tinh chuyên dụ dỗ đàn ông? Không được, vì tương lai không bị anh hai hát bài ca thê lương oán phụ hay là lôi đi tạt Axit Clohidric hay Axit Sunfuric không nhỉ? Không không vì hạnh phúc gia đình. .Cô nhất định phải đứng ra bảo vệ nó để có cuộc sống êm đềm trôi bồng bềnh !!
- Này chị kia !! Không được lên phòng của anh -- à không phải là giám đốc. .Một cách trắng trợn như thế !!
Chị ta vẫn thản nhiên dậm chân theo nhịp.
- T - Tôi nói cho chị biết chị mà làm gì giám đốc. .Tôi sẽ không tha thứ cho chị !
Chị ta quay mặt về hướng cô, tay nắm chặt cằm cô ép cô mặt đối mặt với chị ta
- Em tính làm gì tôi? Hửm? Tôi thật mong chờ đấy
Bụng cô chứa đầy oán khí muốn tỏa ra ngoài nhưng cô phải nuốt nó lại vì đại cuộc
- Nghe này, anh tôi rất đáng sợ đấy. Không vì cô là con gái mà nhẹ tay đâu. A - Anh tôi --