Không đề

1.1K 51 16
                                    

(lưu ý :ta đang tới tháng mệt lắm nên ta nghỉ ta sẽ viết sai chính tả vì cứ mỗi tháng bị là ta ngủ không nên ta đang nhắm mắt mở ,giờ thì vô truyện )
-"Khôngggggggggggg"
Cô ngồi dậy thở hổn hển không ngờ cô lại mơ thấy quá khứ kiếp trước của cô
Bước về dồi nước xoã nước vô mặt làm cô bình ổn hơn từ từ cởi quần áo trên người bước vô bốn tắm ngâm Mình trong đó 15' bước ra lao người thay quần áo
Cô mệt mỏi đi xuống bếp làm cà-ri
5' sau cô bước ra từ bếp bê 1 dĩa cà-ri

(lưu ý :ta đang tới tháng mệt lắm nên ta nghỉ ta sẽ viết sai chính tả vì cứ mỗi tháng bị là ta ngủ không nên ta đang nhắm mắt mở ,giờ thì vô truyện ) -"Khôngggggggggggg" Cô ngồi dậy thở hổn hển không ngờ cô lại mơ thấy quá khứ kiếp trước của cô Bư...

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Ăn xong.
Cô bước ra lang kang (nhà này y như hiện đại tại vì tự cô tạo ra)
cơn gió thổi qua mặt cô làm cô cực nhẹ nhàng
khẽ mở miệng hát
-"

Gió cùng gió cùng gió thổi rụng một vùng trăm hoa

Nếm chưa đủ ngũ vị tạp trần

Hát không nổi bao nhiêu năm tháng câm lặng

Cười thương tâm, lệ hạnh phúc,

diện mạo giả dối tương phản.

Hoa, trăm hoa, trăm hoa rơi rơi đầy trần thế phồn hoa

Nghe không hiểu thế sự tang thương

Chưa kịp nhìn cẩm tú [ hoa gấm ] giang sơn như họa

Kiếp trước ưu kiếp này sầu, lại quay đầu nhìn nhiều lần trải qua bao phong hoa.

Vài lần nức nở đếm không hết
Vài lần vấn vương nói không ra
Đời đời kiếp kiếp luân hồi trăng tròn trăng khuyết

Sông phong đèn trên thuyền cùng ngủ âu sầu

Cô thuyền bồi trăng tàn
Lại thêm một cánh buồm mấy nghìn năm.

Than cười chuyện cũ theo gió bay xa, tiêu tan

Lời thì thầm bên tai hôm qua làm mây khói tan

Bao nhiêu trần thế năm xưa đều mặc theo dòng nước chảy về đông
Cô thuyền nằm nghiêng gối đầu trên nước mà vào giấc ngủ ( Nửa đêm gió lạnh lãnh khuyết làm người tỉnh ngủ )

Tuyết, nhung tuyết, nhung tuyết rơi che đi bao nhiêu tiếng nức nở
Nói không hết lời hứa khó phân biệt

Khóc không đủ, tiếc rằng đời người đắng cay ngắn ngủi
Khó mà quay đầu lại không ai than luyến tiếc nỗi buồn năm xưa.
Nguyệt ,tàn nguyệt, tàn nguyệt lên cao mang đến bao nhiêu tưởng niệm

Nghe thấy hoa mai vừa thật vừa ảo
Cười chưa hết trò đùa nhân thế vừa trải qua
Nghìn cánh buồm tẫn tàn, đèn tắt chờ ít nhiều khoảng không năm xưa.

Hát xong cô nhìn lên trời cao
Mắt cô cay cay khoé mắt
Cô không nhịn được nữa cô òa khóc

Trên ngôi nhà nọ có 1 cô gái ngồi khóc làm người ta thương tâm

Tại 1 nơi nào đó có mỗ nam nào kia nhìn cảnh này ánh mắt có chút... U buồn mở miệng nói nhỏ
-"người nào làm cho nàng thương tâm vậy? " Mỗ nam u sầu

=============================
Ai đoán được ta tặng cho 1 chương luôn 😘

(drop )(ĐN Phương Nghịch Thiên Hạ) Xuyên không vô Phương Nghịch Thiên Hạ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ