Chị em song sinh (tt)

757 1 0
                                    

“Hàn Dương…cậu ấy vừa cử động ngón tay”

“Là thật sao? Mau gọi bác sĩ đi nhanh lên, con nhỏ cứng đầu này cuối cùng thì bà cũng biết sợ mà dậy rồi sao?” Minh Ly hạnh phúc vừa khóc vừa cười

“Tình trạng của cô ấy đang cải thiện rõ ràng, những dấu hiệu tốt cũng đã xuất hiện, tôi tin cô ấy sẽ sớm tỉnh dậy thôi”

“Cảm ơn bác sĩ”

“Haiz còn làm mình tưởng cậu sẽ thức dậy luôn chứ, cậu thật là vẫn còn muốn trêu đùa với bọn mình sao?”

“Ư…ưm…dậy rồi, đừng than phiền nữa, điếc tai quá ak” Hàn Dương mắt nhắm mắt mở mỉm cười nói

“AAA Hàn Dương cuối cùng thì bà cũng tỉnh lại rồi, cái con nhỏ chết tiệt này, huhuhhu” Minh Ly nức nở nói

“Hàn Dương chị tỉnh thật rồi” Hàn Phong sung sướng nói

“Đã biết sợ mà dậy rồi sao” Trí Cao trêu chọc

1 cơn gió vù thổi qua khi định tâm lại đã thấy Hoàng Vũ đang ôm chật cứng Hàn Dương trong lòng, dường như bao lo lắng, sợ hãi trong lòng anh đã được gỡ bỏ xuống. Giờ đây anh có thể như 1 đứa trẻ thản nhiên khóc trên vai Hàn Dương

“Con nhỏ ngu ngốc kia cậu mà bất tỉnh nhân sự 1 lần nữa là chết với mình đó, làm ơn lần sau đừng dọa mình như vậy nữa có được ko?”

“Hoàng Vũ ak, Hàn Dương mới tỉnh dậy, ông đừng có ôm chị ấy chật cứng như vậy, ko chừng chị ấy sẽ bất tỉnh nhân sự 1 lần nữa đấy” Hàn Phong ái ngại nói

“A xin lỗi là mình vô ý” Hoàng Vũ nhanh chóng bỏ tay ra khỏi người Hàn Dương

Hàn Dương đơn giản là ngồi cười 1 mình

“Haiz Hoàng Vũ sao trông cậu xuống sắc như vậy chứ, có phải nên…”

“Ơ mình…mình…”

“Cái con nhỏ kia, bà không được lời cảm ơn nào mà còn trách cậu ấy ak. Bà có biết cậu ấy vì chăm sóc bà nên mới thành cái dạng này ko hả?” Minh Ly có chút gì đó bất bình thay Hoàng Vũ

“Dĩ nhiên là tui biết, ngày nào cậu ấy chẳng trăm lần, vạn lần nói với tôi “Hàn Dương làm ơn tỉnh dậy đi, nếu cậu không dậy mình nhất định sẽ sang tận thế giới bên kia để lôi cậu về”, bà nói xem tôi chỉ là tạm thời sống thực vật thôi chứ đâu có mất đi lý trí”

“Nghĩa là tất cả những lời mọi người nói bà đều có thể nghe thấy?”

“Cũng không hẳn chỉ có 1 chút là còn lưu lại trong bộ nhớ của tui thôi, tại Hoàng Vũ ngày nào cũng nói câu ấy nên nó mới khắc sâu trong tiềm thức của tôi như vậy”

“Vậy cậu có nghe thấy điều mình nói sau đó không?” Hoàng Vũ có vẻ chờ đợi hỏi

“Cậu còn nói gì nữa sao?” Hàn Dương nghi hồ hỏi

“À không, không có gì, cậu mới tỉnh dậy cũng nên nghỉ ngơi sớm 1 chút đi” Lời nói của anh dường như có chút gì đó mất mát xen vào

“Đúng vậy, chị nghỉ sớm đi. Hoàng Vũ chị mình cũng tỉnh rồi, cậu có thể yên tâm về nhà nghỉ ngơi rồi. Trong suốt 10 ngày qua cậu đã lao tâm khổ tứ rồi”

Chị em song sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ