Chương 10: Em yêu anh

145 9 0
                                    

"Ưm..." Jung EunJivừa mở mắt liền thấy có một con gấu bông mặt tròn tròn, sửng sốt một chút, sau đó ha ha ngây ngô cười đem con gấu nhỏ trước mặt ôm vào trong lòng, cư nhiên thật sự có Tiểu Meung nha ! Cô tối hôm qua mới nằm mơ thấy nó, không nghĩ tới bây giờ thật sự xuất hiện ở trên giường của cô !

"Thích không ?"

Phía sau truyền đến thanh âm làm cho Jung EunJi phục hồi tinh thần lại, ôm Tiểu Meung xoay người lại, khóe miệng vẫn như cũ lộ nụ cười ngọt ngào, hai mắt sáng lên,"Chan, đây là anh cho em sao ?"

"Uh." Park ChanYeol khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, không nghĩ tới một con gấu nhỏ có thể khiến cho cô vui vẻ như vậy !

"Ha ha...Chan, em rất yêu anh nha !" Trong tay còn ôm Tiểu Meung, cả người nhào vào trong lòng Park ChanYeol làm nũng mà cọ cọ.

Park ChanYeol ngẩn ra, ôm thắt lưng của cô, đưa tay nắm cằm của cô, nhìn đôi mắt sáng kia, yêu cầu,"Nói lại lần nữa xem !"

Jung EunJi khó hiểu nhìn anh,"Nói cái gì ?"

Park ChanYeol híp mắt, cười như không cười nói,"Không nhớ rõ sao ? Vậy trả Tiểu Meung lại cho anh !"

"Không muốn !" Jung EunJi hai tay gắt gao ôm Tiểu Meung trong lòng, rất sợ bị anh cướp đi, khẩn trương nói,"Chờ em ngẫm lại... ngẫm lại..."

Park ChanYeol đem cả người cô cũng đang ôm gấu toàn bộ ôm vào trong lòng, chờ cô từ từ nghĩ, thật sau một lúc lâu, Jung EunJi giống như mới nhớ tới mình nói cái gì, ngẩng đầu nhìn anh, vẻ mặt bối rối,"Chan..."

"Hử ?"

"Kia... Em rất thích rất thích anh, có phải chính là yêu anh hay không ?" Cô vốn nghĩ đến đoán dễ lắm nhưng bây giờ cô thật có chút không làm rõ được !

Nhìn cô bộ dáng buồn rầu, Park ChanYeol trầm mặc không nói, anh có phải là ép cô quá không ? Một phen ôm lấy cô hướng đi đến phòng tắm, dịu dàng nói nói,"Không cần phải nghĩ nhiều !" Anh sẽ khiến cô yêu anh !

"Ân... Chan, em nhất định sẽ yêu anh !" Trong mắt to đều là sự kiên định, còn rất nghiêm túc mà nói.

"Vì sao ?"

"Em nói yêu anh anh liền rất vui, em muốn làm cho anh vui vẻ !"

Park ChanYeol trong lòng ấm lên, khẽ cười nói,"Đứa ngốc !"

"Ha ha..." Jung EunJi kéo tóc mình ngây ngô cười, trong lòng cô kỳ thật nghĩ rất đơn giản, Park ChanYeol đối với cô rất tốt cho nên cô cũng muốn đối với anh thật tốt!

Cô mất đi toàn bộ trí nhớ, tinh khiết giống như trang giấy trắng, đều nói cảm giác của trẻ con rất nhạy, đó là bởi vì một phần tinh khiết kia, cho nên cô bây giờ rất mẫn cảm, có thể dễ dàng nhận ra được những người khác đối mình là tốt hay xấu, mấy ngày qua, cô có thể cảm giác được Park ChanYeol đối với cô nuông chiều cho nên cô bây giờ lại không kiêng nể gì mà làm nũng với anh, tuyệt không sợ anh tức giận, trở nên càng ngày càng ỷ lại vào anh.

Cô thích ở trong lòng anh, thích đáy mắt anh che giấu dịu dàng, thích nụ hôn của anh nhưng cô lại không biết đó gọi là yêu !

"Ngô... Chan... nhẫn của anh với nhẫn của em giống nhau nha !" Jung EunJi giống như phát hiện lục địa mới, trong miệng ngậm bàn chải đánh răng, miệng đầy bọt, mơ hồ không nói rõ.

[EXOPINK] [ChanJi] [Chuyển Ver] Ác Ma Chi SủngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ