Hiện menudoc truyen
Truyện
Giáo Chủ Hắn Là Mỹ Nhân
Chương 7
GIÁO CHỦ HẮN LÀ MỸ NHÂN
7
TrướcTiếp
Ban đêm mây đen gió lớn, giáo chủ đang bò cửa sổ.
Bò cửa sổ ai? Chuyện này còn phải hỏi sao, đương nhiên là thiếu lâu chủ.
Giáo chủ học khinh công không tốt lắm, lần nào cũng đều mất công tốn sức leo cửa sổ, cũng không sợ té xuống. Thế nhưng có lẽ là do yêu sâu to gan đi.
Thế nhưng lần này thiếu lâu chủ ở nơi khá cao, giáo chủ leo cửa sổ không thuận lợi lắm, lúc cạy cửa sổ phát ra tiếng vang quá lớn, trực tiếp đánh thức thiếu lâu chủ.
Giáo chủ: ...
Thiếu lâu chủ hơi có chút không vui, nói: Huynh làm gì ở đó?
Giáo chủ vội vàng đạp một chân lên cửa sổ, chân còn lại lửng lơ, ngửa đầu nhìn trời, nói: À há, ta đang ngắm trăng nha, đêm nay sao thật đẹp.
Giáo chủ, anh mượn cớ đều dở như vậy.
Thiếu lâu chủ nháy mắt trầm mặc, sau đó nhịn không được bật cười, nói: Chớ giả vờ, đến đây đi.
Giáo chủ tuân lệnh, như lang như hổ nhào tới trên giường thiếu lâu chủ.
Thiếu lâu chủ búng búng trán của hắn, nói: Đi đóng cửa sổ trước.
Giáo chủ không thể làm gì khác hơn là lại xuống giường đi đóng cửa sổ, sau khi đóng kỹ lại đi tới, ngủ ngay bên cạnh lâu thiếu chủ. Một tay lôi kéo tay áo trung y của thiếu lâu chủ, dè dặt hỏi: A Ngạn, huynh không giận ta nữa chứ?
Thiếu lâu chủ cười cười, nói: Tại sao ta phải tức giận? Ta là gì của huynh chứ?
Giáo chủ chan chứa tình cảm nói: Huynh đương nhiên là người của ta rồi.
Thiếu lâu chủ nói: Ồ? Ta cũng chưa đồng ý.
Giáo chủ nóng nảy nói: Chúng ta cũng đã như vầy như vầy rồi, sao huynh không phải là người của ta?
Thiếu lâu chủ bắt cái tay vung loạn của hắn, nói: Chúng ta không có gì cả.
Giáo chủ liền hôn đầu ngón tay thiếu lâu chủ trong tư thế bị tóm, nói: Bây giờ chúng ta có gì vẫn kịp.
Thiếu lâu chủ nhìn hắn, chợt hỏi: Tần Văn, từ khi chúng ta quen biết, ngươi nói với ta mấy câu thật?
Giáo chủ nhất thời vô cùng chột dạ, cúi đầu không dám nhìn đôi mắt thiếu lâu chủ, ấp úng nói: Ta đều nói thật mà...
Thiếu lâu chủ rút tay về, xoay người đối mặt vách tường, lạnh nhạt nói: Muộn lắm rồi, Tần huynh ngủ sớm chút đi.
Giáo chủ tủi thân nhìn chằm chằm bóng lưng thiếu lâu chủ, không lên tiếng.
Qua hồi lâu, chờ hắn cảm thấy thiếu lâu chủ đã ngủ say, hắn mới chậm rãi cọ tới, hai má dán sát vào sau lưng thiếu lâu chủ, một tay nửa ôm thiếu lâu chủ, lẩm bẩm nói: Ta thích huynh là thật mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
Giáo chủ hắn là mĩ nhân
General Fiction: Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Hồi Thiếp Ngã Chẩm Yêu Thụy Đắc Trứ Thể loại: Đam Mỹ, Cổ Đại, Đoản Văn Nguồn: tinhnguyetcotran.wordpress.com Trạng thái: Full GIÁO CHỦ HẮN LÀ MỸ NHÂN Đánh giá: 4.8/10 từ 8 lượt Editor: Tịnh + Huyễn Sinh CP: Trịnh Ngạn - Tần...