‘Cling Ring’
“Lại là cậu à?”
Seongwu lười biếng ngước đầu chào vị khách ngày nào cũng gặp. Đến cả họ tên của anh, cậu ta còn chưa biết, thế mà mỗi ngày vẫn mặt dày dai dẳng đeo bám anh?... À không phải, là đeo bám cửa tiệm của anh?
Ừ thì cứ cho là cậu ta thích ăn kẹo dẻo đi, nhưng chẳng phải kẹo đóng gói ngoài cửa hàng tiện lợi sẽ rẻ hơn à? Ở đây là cửa tiệm bán bánh kem đính kẹo dẻo chứ có phải là nơi phục vụ kẹo dẻo cho mỗi mình cậu ta đâu?
Mỗi lần Seongwu từ chối bán kẹo thì y như rằng cái tên người to như gấu ấy lại giở giọng mè nheo, nói cái gì mà phải tôn trọng khách hàng các thứ, xong lại đi so đo với các khách hàng khác.
Chả là có một hôm, có một mẹ một bé bước vào cửa tiệm của anh. Đó là một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng cực kì khó chịu. Phải nói sao nhỉ? Chỉ ăn kẹo dẻo chứ không thèm đụng đến bánh kem.
Tiệm của anh có một khu phục vụ khách ngồi lại thưởng thức bánh. Thế mà nguyên một buổi chiều, bé nó cứ nhõng nhẽo đòi phải tách kẹo ra khỏi bánh không được dính một chút kem nào. Người mẹ luống cuống không biết làm gì, vừa bực mình vừa xấu hổ, thế nên Seongwu đã đem riêng một phần kẹo dẻo đến cho cô bé, rồi ngồi đó dỗ dành cả một buổi chiều.
Đấy! Cũng chính từ lần đấy mà lại lòi đâu ra một tên to bự, tự giới thiệu tên Kang Daniel, đòi anh phải bán kẹo dẻo cho cậu ta mỗi ngày. Tính đến nay cũng đã hơn ba tuần rồi nhỉ?
Về phía Daniel, cậu thừa nhận bản thân đã đổ anh từ cái nhìn đầu tiên. Hôm ấy là một buổi đêm rất lạnh, bên ngoài tuyết rơi rất dày. Cậu ngồi trong một quán cà phê ấm áp, chốc chốc lại có vài bản acoustic được trình diễn.
‘You're just too good to be true
I can't take my eyes off you
You'd be like heaven to touch
I wanna hold you so much
At long last love has arrived
And I thank God I'm alive
You're just too good to be true
Can't take my eyes off youI love you baby
And if it's quite all right
I need you baby
To warm the lonely nights
I love you baby
Trust in me when I sayOh pretty baby
Don't bring me down I pray
Oh pretty baby
Now that I've found you stay
And let me love you, baby
Let me love you’Lời bài hát vang lên, ‘Can’t take my eyes off you’, cũng là lúc anh ấy mở cửa bước vào quán. Hôm ấy anh mặc một chiếc áo len xanh dương rất mềm, trên cổ choàng một chiếc khăn len đỏ tươi. Anh bước đến gần chỗ Daniel, cởi bỏ chiếc khăn choàng, đưa mắt nhìn xung quanh tìm bàn trống, rồi sau đó bước tiếp về chỗ ngồi vừa ý.
Anh đâu biết, ngay gần bên anh, đang có một tên ngốc, ngây người ngắm nhìn từ lúc đầu cho đến bây giờ.
Anh có nụ cười rất đẹp, dù đó chỉ là một nụ cười lịch sự với nhân viên quán cà phê. Ngón tay anh lướt điện thoại rất mượt, có thể anh đang chat với bạn bè. Mái tóc anh cũng rất lạ, nó được tạo hình như một dấu phẩy, rất bắt mắt.
Anh vẫn ôn nhu như thế, dịu dàng như thế, từ từ bước vào trái tim Daniel như thế. Mãi đến khi anh đứng dậy ra về, Daniel vẫn chưa thể thốt lên được lời nào. Cậu chỉ lặng lẽ bước theo anh từ phía sau, nhìn anh bước vào cửa tiệm của mình, nhìn anh đóng cửa, nhìn ánh đèn phòng ngủ trên tầng sáng rồi lại tắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ONGNIEL] [ONESHOT] MỐI TÌNH KẸO DẺO
FanficSeongwu là một chủ tiệm bánh kem kẹo dẻo, còn Daniel là một tên sinh viên mê cái đẹp, ham ăn kẹo dẻo và yêu luôn cả anh đẹp trai bán kẹo dẻo. Merry Christmas 🎄