Câu chuyện của mẫu vật thứ nhất:
Nàng, trời sinh chói mắt, rực rỡ hào quang, giơ tay nhấc chân đều thu hút ánh mắt của mọi người, nhăn trán nhíu mày sẽ khiến người ta nín thở, kinh hãi trầm trồ. Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ là đôi mắt sáng như sao, liếc mắt sẽ khiến người hồn xiêu phách lạc. Môi đỏ mọng khẽ nhếch, như cười như không, dáng người tha thướt nhẹ nhàng, mỗi khi nàng vừa xuất hiện, chỉ thấy động vật giống đực ngả nghiêng, không một ai may mắn thoát khỏi. (Kinh thật, động vật giống đực là không thoát. Chó, mèo, gà, lợn cũng dính bả hết hả? Tả gì điên vậy). Nàng như một ngọn lửa cháy mãnh liệt thiêu đốt đàn ông đến xương cốt cũng không còn. Nhưng đám đàn ông ấy đều bất chấp hết thảy, dường như có thể bị lửa nóng của nàng thiêu đốt là thời khắc may mắn nhất, người người cam tâm tình nguyện lao vào, chết không hối tiếc...... Đây là mị lực của nàng, quyến rũ mà không lẳng lơ, diễm lệ mà không dung tục, cả người tràn ngập hấp dẫn trí mạng, một thứ yêu mị có một không hai.
(đây là đoạn tôi chép nguyên xi từ một truyện ngôn tình tên "Dã phượng" do quá ấn tượng với lối tả hài hước của nó)Nàng vốn là một thần tượng, một đại minh tinh, một tượng đài của giới điện ảnh và âm nhạc. Đúng, nàng là người nổi tiếng. Công việc và những mối quan hệ lu bù khiến nàng mệt mỏi, và nàng muốn nghỉ ngơi. Quản lý của nàng bằng cách nào đó đã sắp xếp giúp nàng một nơi ở xa xôi hẻo lánh ít người biết đến - biệt thự nhà Sakamaki.
Nàng chẳng cần đến ai hộ tống mà tự mình tìm đến nơi đó. Với hai vali to đựng đồ cá nhân, nàng chậm rãi bước vào khuôn viên dinh thự, chẳng có lấy bất kì một sự đón chào nào.
Tà váy đen dài quá gối tinh tế bó sát cơ thể đầy đặn của nàng khẽ đung đưa lả lướt theo từng bước đi, đôi bốt da cao trùm hết mắt cá chân vừa vặn để hở ra bắp chân trắng nõn nà, đôi găng tay ren đen càng làm nổi bật lên từng ngón tay thon thả. Da nàng rất trắng, bởi vậy khi diện nguyên cả bộ đồ đen, làn da ấy càng nổi bật hơn. Nàng đặc biệt thích dùng son đỏ, màu đỏ như máu ấy, bởi nó tạo thêm tương phản với màu da trắng sứ và mái tóc hơi xoăn đen nhánh của nàng. Hôm nay nàng đeo mạng che mặt vì trời nắng gắt. Toàn bộ gương mặt nàng ẩn hiện dưới mạng che càng khiến người ta tò mò muốn tiếp cận.
"Cộc, cộc, cộc"
Nàng gõ cửa, nhưng đáp lại nàng là sự yên tĩnh tuyệt đối.
"Cộc, cộc, cộc"
Một lần nữa kiên nhẫn gõ cửa, vẫn chẳng có ai lên tiếng.
"Cộc, cộc, cộc"
Lần thứ ba gõ cửa, dung nhan kiều diễm khẽ nhăn lại. Nàng đã hết kiên nhẫn!
"Bang!"
Nàng đạp cửa, kiêu kì bước thẳng vào chính sảnh, cách một tầng vải ren dõi mắt đánh giá xung quanh. Không biết chủ nhân của biệt thự là ai nhưng chắc chắn họ không nên đùa giỡn với nàng.
"Kiến trúc không tệ"
Nàng bâng quơ buông một câu rồi chậm rãi đi đến lối hành lang bên trái nơi đặt một chiếc sofa nghỉ có một kẻ đang ngủ chết trương trên đó. Chành trai trẻ có mái tóc đỏ rực như lửa, nàng nhẩm tính tuổi anh ta chắc cũng tầm nàng. Nàng đưa tay khẽ lay cậu thanh niên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Diabolik lovers Fanfic] Các mẫu thí nghiệm của Karl Heinz
Vampire"Mọi chuyện diễn ra theo đúng kế hoạch, Cordelia đã chết và trái tim đã được đem cấy ghép. Sẽ mất rất nhiều năm để vật thí nghiệm này lớn lên, vì vậy ta quyết định gửi tới nơi thí nghiệm trước một vài mẫu vật khác." Một tuyển tập gồm những câu chuy...