Seoul.

22 2 0
                                    

Câu chuyện kể về một Seoul cách LA 6 tiếng 50 phút ngồi máy bay. Khá buồn, khá ảm đạm và nhạt nhẽo bởi nó chỉ là những giây phút gặm nhấm nỗi cô đơn của một Kim Taeyeon bị một Tiffany Hwang bỏ lại giữa lòng thủ đô Hàn Quốc.

Trong căn hộ rộng rãi xa hoa, nơi mà cậu đã cật lực làm ngày làm đêm trong phòng thu âm và những tour diễn ở châu Á để dành dụm và mua nó. Cho cậu và nàng. Taeyeon cuộn tròn, ôm lấy đầu gối, dựa đầu vào thành sofa trắng, nhìn cậu nhỏ bé trong cái tư thế thu mình đó mặc dù lúc bình thường đứng trên sân khấu, cậu cũng chẳng to lớn hơn ai. Nhưng, bạn biết đó, cô đơn luôn làm người ta trông như một hạt cát có thể bị gió cuốn trôi bất cứ lúc nào.

Cậu nhìn chằm chằm vào hư vô, và dù cho tiếng đồng hồ kêu tíc tắc từng giờ, cậu vẫn lưu lạc vào dòng suy nghĩ của riêng mình. Cậu nhớ nàng. Vào những ngày như thế này, những ngày mà cậu đều đã hoàn thành xong hết thảy những thứ bản thân yêu thích, từ ca hát, vẽ vời, chăm chút lại bộ móng đến dọn dẹp lại nhà cửa, tắm cho Zero, xem lại Thuyền trưởng Jack - bộ phim mà cậu nhớ cả từng câu thoại - thế mà vẫn còn dư dả quá nhiều thời gian trống. Và khi màn đêm trôi chầm chậm thay thế cho mảng xanh thanh bình kia, khi mà cậu chẳng còn điều gì để làm ấy, Kim Taeyeon lại nhớ Tiffany Hwang một cách da diết thẩm thấu vào từng nano máu của mình.

Trước lúc nàng ra sân bay, với cái bộ dạng phấn khích, hồi hộp, vui vẻ, tay cầm chắc lấy chiếc vali màu hồng to tướng, đứng chắn ngay cửa căn hộ của họ. Nàng đã nói với cậu rằng:

"Em sẽ về sớm với Tae."

Một câu hứa đó của nàng làm cậu an tâm mỉm cười và buông bàn tay đang nắm tay nàng và để Tiffany đi thực hiện ước mơ của riêng cô ấy. Cậu đã nghĩ, cậu đã tin, cậu đã chắc chắn rằng chỉ 1,2 tuần hay nhiều lắm cũng chỉ 1,2 tháng, nàng sẽ tức tốc đặt vé và bay về với cậu, về với tổ ấm chim chuột của họ. Nhưng cậu đã đợi rất lâu rồi, vẫn không thấy nàng đứng trước cửa nhấn chuông và gọi tên cậu. Khoảng thời gian đủ lâu để những kẻ yêu đương nồng nhiệt phải gấp gáp, bồn chồn và rồi bị những suy nghĩ ngốc nghếch đè nén đại não.

Xung quanh cuộc sống nàng có quá nhiều người vây quanh, những người mà nàng luôn sẵn sàng hướng về họ nở nụ cười, và cậu cũng chỉ là một kẻ trong số đó. Cậu sợ bị nàng lãng quên. Cậu sợ nàng sẽ quên mất sự tồn tại của mình. Cậu sợ mỗi khi mở mắt chào đón ngày mới, chỉ còn lại cậu và ký ức của họ. Những lúc không có Tiffany, cậu lại trở thành một Kim Taeyeon yếu đuối, nghĩ ngợi lung tung, tiêu cực mà chẳng để cho ai biết đến điều đó, kể cả nàng. Chung quy, cậu cũng chỉ là một kẻ đang yêu phải sống xa người mình yêu, bị bốn bức tường với không gian lặng im thin thít bao vây lấy.

Tinh.

Tiếng tin nhắn từ chiếc điện thoại kéo cậu về với thực tại. Chớp mắt hai cái rồi thở dài một hơi nhói lòng, cậu uể oải vươn tay lấy điện thoại. Màn hình sáng đèn với dòng tin nhắn gọn ghẽ nằm ngay chính giữa, đập thẳng vào mắt cậu, tên của nàng.

From Miyoung💓:

"Tae đang làm gì đó?"

Đang nhớ em, đang mong em về, đang muốn ôm chầm lấy em rồi hôn một cách mãnh liệt, điên cuồng nhất, đang nghĩ về một đêm nóng bỏng với Tae nằm trên và những xúc cảm ấm áp từ làn da mịn màng của em.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 15, 2018 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[TAENY][Ngắn ngủn]Chuyện về Seoul nhớ LA.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ