Không hệ thống quét hình của phi thuyền nào phát hiện được chiếc phi thuyền này, mãi đến khi tiếp cận mới biết quái vật lớn đã gần ngay trước mắt.
Nhưng dù đối phương gần ngay trước mắt, trong lòng tất cả những người nhìn thấy nó vẫn có cảm giác rất không chân thật: Tình cảnh trước mắt có thể nói là nơi nơi điêu tàn, mọi phi thuyền đều bị hủy diệt, giữa đống đổ nát tự dưng chạy ra một phi thuyền hoàn chỉnh, sạch sẽ, sạch gọn tới độ người ta cứ thấy sai sai chỗ nào.
Hơn nữa —
Bóng dáng nó thoắt ẩn thoắt hiện, dẫu khoảng cách đã gần đến thế, song chỉ cần hơi lơ là, phi thuyền này sẽ lặn tăm trong điểm mù của tầm mắt nhân loại ngay tắp lự.
Quái đản quá đi mất!
Ý nghĩ đầu tiên trong đầu tuyệt đại đa số người là: Đừng nói là chiến hạm của quân địch nha?
Tuy nhiên, ý nghĩ chỉ lướt qua trong giây lát, bởi chả mấy chốc, họ đã thấy được quốc huy của đế quốc trên phi thuyền. Ngay khoảnh khắc trông thấy quốc huy, mọi người đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, sau lại càng thấy kỳ quái: Quốc huy trên thân thuyền cũng không phải quốc huy hiện tại (giữa hoa văn trống không), mà là quốc huy thời Louis đệ nhất (giữa hoa văn có một Cantus vàng kim, vương miện và quyền trượng).
Quốc huy mấy trăm năm trước rõ ràng xuất hiện trên một chiếc phi thuyền, hình ảnh trước mắt loáng cái sặc mùi quỷ dị.
Đừng... Đừng nói là thuyền âm hồn nha?
Mọi người rối rít nghĩ.
Sau đó —
"Chào mọi người, tôi là người máy Viên Đá." Giọng người máy Viên Đá bỗng vang lên từ bàn truyền tin của mỗi phi thuyền quân hạm.
Trước khi nhân loại kịp sợ hãi mà chùn chân, hình ảnh người máy Viên Đá nhanh chóng xuất hiện trên bàn truyền tin của các phi thuyền chiến hạm, còn là người máy bảo mẫu mà họ quen thuộc. Hình dáng hắn không hề thay đổi, giọng nói cũng y hệt lúc trước, nhưng... mọi người thấy được hài cốt người máy xếp thành một ngọn núi nhỏ sau lưng hắn.
Nửa cánh tay máy, một đoạn chân nhỏ, cái đuôi xù, ngón tay... đủ loại mảnh vỡ.
"Chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ."
"Nhưng người máy cuối cùng còn may mắn tồn tại chỉ có mình tôi."
Viên Đá bình tĩnh thuật lại tình huống nhiệm vụ hoàn thành, đoạn dừng một chút, bồi thêm một câu từng thấy trong phim điện ảnh.
"May mà không phải hổ thẹn."
Đứng giữa thân thể các đồng bạn, người máy mặt mày vô cảm thoạt trông ngố tàu, đến tận bây giờ, những nhân loại quay lại cứu viện rốt cuộc nhịn không được nữa, cách máy truyền tin, Viên Đá nghe được tiếng khóc nối đuôi nhau không ngừng.
Đây là tiếng khóc của nhân loại.
Tiếng khóc đau lòng khi biết người máy nhà mình từ khắc này không còn tồn tại nữa.
Thật tốt, có nhân loại khóc vì họ đấy!
Nhẹ nhàng sờ đoạn đuôi gãy, lại sờ cánh tay máy, màn hình tối của Viên Đá hóa màu lam sâu thẳm trong nháy mắt.
Nhân loại chung quy vẫn chậm một bước, trước khi họ đuổi tới, trừ Viên Đá thì toàn bộ người máy đã hy sinh. Song dù vậy, Viên Đá vẫn biết ơn vô vàn.
Các nhân loại muốn tiến vào khu vực sương trắng vớt hài cốt, đề nghị này bị Argos bác bỏ.
Ban nãy người đầu tiên kêu gọi mọi người quay lại tìm cách cứu viện người máy là hắn, giờ ngăn cản mọi người tiến vào khu vực sương trắng vớt hài cốt cũng là hắn, không ít người chẳng tài nào hiểu nổi. Nhưng nhờ người máy Viên Đá giải thích, họ cuối cùng cũng bỏ ý định thiếu lý trí ấy.
"Kẻ truy kích sử dụng vũ khí mang tính hủy diệt quy mô lớn, trong đó chứa đựng hàng loạt vật chất phóng xạ gây hại cho cơ thể người; Trong khu vực sương trắng còn rất nhiều hài cốt đang chuyển động cao tốc, phi thuyền đi vớt hài cốt chỉ cần thoáng sơ sảy sẽ gặp đòn tấn công chí mạng; Ngoài ra, bởi mật độ bụi quá lớn, tới nay khu vực này vẫn còn dư âm của sóng ánh sáng do kẻ truy kích bắn ra và đang không ngừng phản xạ..."
Viên Đá giải thích nguyên nhân ngăn cản mọi người một cách hết sức nghiêm túc.
"Mọi người có thể quay về là chúng tôi vui lắm rồi, cám ơn, cám ơn mọi người."
"^_^"
Cuối cùng, Viên Đá thay tất cả người máy khom người với những nhân loại đi cứu viện.

BẠN ĐANG ĐỌC
CONTINUED _ Repost _Edit [Đam mỹ] Không có kiếp sau - Nguyệt Hạ Tang
Ficção CientíficaMình không đăng được tiếp ở phần kia. Hình như 200 chương là giới hạn thì phải vì mình có ấn vào chữ phần mới thế nào cũng không được. ĐÂY LÀ PHẦN TIẾP THEO CHO ĐẾN HẾT. Link phần 1: https://www.wattpad.com/story/104948986-edit-%C4%91am-m%E1%BB%B9...