_ Tsurumaru Kuninaga! Cái thằng điên này!!!
Ở bản doanh, này nào cũng phải có ít nhất một lần gào lên như thế. Việc Tsurumaru Kuninaga nhây lầy đã thành chuyện thường ngày đối với các kiếm trai trong bản doanh. Tuy nhiên, không phải ai cũng có đủ bình tĩnh để mà không gầm lên như thế.
Đơn cử là Shokudaikiri Mitsutada. Cái tiếng gầm ban nãy, không ai khác chính là của anh chàng. Đã là anh em với nhau, song thêm cái tính cách hiền hòa mà lại còn phát rồ lên - đến mức kêu cả họ lẫn tên - như thế, khỏi nói các kiếm khác sẽ còn như thế nào.
Như đã nói trên, ngày nào ở bản doanh này cũng phải có ít nhất một lần phát bực như thế. Nếu không có thì chỉ rơi vào một trong hai trường hợp: Hoặc là con Vịt đã đi viễn chinh dài ngày, hoặc là Trái Đất sắp nổ tung. Mà, chúng ta thì vẫn còn đang dùng thì hiện tại ngay lúc này, cho nên cái trường hợp thứ hai chưa bao giờ xảy ra.
***
Tiếng bước chân dậm thình thịch trên sàn nhà. Các kiếm trong bản doanh thấy Shokudaikiri Mitsutada đang hằm hằm sát khí lao nhanh trên hành lang. Cứ bắt gặp ai là anh túm lại, hỏi coi Tsurumaru đang ở đâu. Và, với cái vẻ mặt trên cả đáng sợ, anh thành công nhận được cái chỉ tay của mọi người.
Đi được một lúc, anh thoáng thấy một cái bóng màu trắng vừa mới rẽ khỏi tầm mắt của anh.
_ À há! Đứng lại ngay, Tsurumaru!!!
Anh tăng tốc chạy theo. Trên hành lang vắng lặng chỉ thấy một bóng người choàng một chiếc khăn rộng đang ngồi trên hiên sưởi nắng. Là Yamanbagiri Kunihiro.
Thấy động, cậu quay lại nhìn Mitsutada, gương mặt mang đôi nét khó hiểu. Bị đôi mắt kia nhìn trúng, Mitsutada như trúng một luồng điện chạy dọc khắp người. Cơn giận vơi mất đôi phần nhưng không khiến anh từ bỏ ý định làm tiết Vịt.
_ A, Yamanbagiri-kun. Cậu có thấy Tsuruma--- à, ý tôi là Tsuru-chan đâu không?
Yamanbagiri vô thanh vô sắc chỉ sang bên trái.
_ Hướng đó à? Cảm ơn cậu nhiều!
Nói rồi, Mitsutada lại rầm rập chạy mất.
Nhìn theo bóng lưng của Mitsutada đến khi người kia mất dạng, Yamanbagiri chợt thở dài khe khẽ. Đoạn, cậu vén chiếc chăn đang phủ xuống mặt đất của mình lên.
_ Mitsutada đi rồi...
_ Ehehe, cảm ơn nha~
Tsurumaru Kuninaga từ dưới gầm nhà chui lên, mặt cười nhăn nhở. Anh nhanh chóng trèo lên, phủi hết mấy đám bụi cùng mạng nhện đang dính trên người mình rồi nhanh chóng ngồi xuống cạnh cậu.
_ Rốt cuộc là cậu đã làm gì mà để cho Mitsutada nổi giận thế kia?
_ Ế? À, tôi mới vừa định bỏ con gián vào nồi cơm...
Yamanbagiri không thương tình đạp con Vịt xuống đất.
_ Gì chứ?! - Tsurumaru bù lu bù loa. - Tôi mới chỉ "định" thôi mà! Chưa kịp thả thì Mitsutada đã bước vào rồi!
![](https://img.wattpad.com/cover/132322018-288-k658476.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Touken Ranbu] [AllManba] A to Z - Our Stories
ФанфикMượn ý tưởng từ [Touken Ranbu] [AllManba] A to Z của @enTiQu Đã có sự đồng ý của tác giả nguyên bản, mong không ai ăn cắp hay đăng lại mà không có sự cho phép của tôi. Văn án: "26 chữ cái tạo thành những khía cạnh khác nhau. Chung quy lại là tình y...