Chap 1

4.6K 70 1
                                    


Sở Tương Bình nắm chặt con chip (nhỏ nhỏ, lưu trữ dữ liệu trong máy tính) trong tay, thật vất vả mới lấy được chương trình giấu mật mã từ trong tổ chức của trùm thuốc phiện thành công, có được cái này cô có thể hoàn thành nhiệm vụ, báo cáo kết quả công việc, cũng có thể thoát khỏi thân phận vũ nữ giả mạo, làm nằm vùng hai năm, vất vả bấy lâu cuối cùng cũng có được kết quả.

Chạy suốt đêm về đến nhà trọ, khẩn trương thu thập đồ nữ trang chuẩn bị đào tẩu, để tránh đêm dài lắm mộng cô phải nhanh chóng biến mất khỏi nơi này, nếu không, một khi lão đại của tổ chức này phát hiện con chip quan trọng bị mất, ắt sẽ rất nhanh tìm tới cô.

"Tương Bình, Tương Bình! Không được rồi!" Là Phỉ Phỉ - vũ nữ khách sạn, vẻ mặt khẩn trương chạy vào.

" Có chuyện gì xảy ra vậy?" Cô bình tĩnh hỏi, đồng thời đáy lòng cảm thấy dấu hiệu của một loại điềm xấu.

"Có một đám đàn ông không khách khí xông vào khách sạn chỉ tên muốn tìm cô, bọn họ người người vạm vỡ, hơn nữa lại hung dữ vô cùng, khiến tất cả mọi người sợ hãi, cô không phải đã gây ra phiền toái gì chứ?"

Quả nhiên! Vẫn là chậm một bước, xem ra tạm thời không đi được. Đề phòng nguy hiểm, cô đồng thời lén lút đem con chip giấu vào trong người, lập tức có hai người đàn ông tướng mạo không tốt đi đến, hung tợn trừng mắt nhìn các cô quát hỏi: "Ai là Sở Tương Bình?"

Phỉ Phỉ sớm bị dọa đến chân mềm ra, dựa góc tường run rẩy như lá khô ngày mùa thu.

"Là tôi." Sở Tương Bình bình tĩnh đáp lại, đã có giác ngộ khi cần thiết phải đánh ra vòng vây.

Bọn họ kèm hai bên, đem cô đến sảnh trước, hung thần ác sát Hùng Bưu ngồi ở trên sô pha, khách sạn đã bị thủ hạ của hắn vây quanh kín không kẽ hở, không ai ra được, đương nhiên, cũng đừng mong đi báo cảnh sát.

"Anh Bưu, các phòng đều soát qua, không tìm được." Một gã thủ hạ ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng báo cáo.

Hùng Bưu hung hăng trừng mắt nhìn vũ nữ khách sạn kiều diễm tuyệt mỹ lại hiển nhiên có mưu đồ khác này, hắn thiếu chút nữa bị cô mê hoặc quay vòng vòng mà không biết.

"Thứ đó đâu?" Hắn hỏi cô.

"Cái gì vậy? Anh Bưu, đây là có chuyện gì?" Sở Tương Bình giả bộ sợ hãi vô tội.

"Đừng có giả bộ, con chip ở đâu, mau giao ra đây!"

"Đừng hung dữ như vậy, hồn của tôi đều bị anh dọa bay mất, anh Bưu, anh không phải bởi vì tôi không chịu làm người tình của anh mà vu oan tôi chứ!" Giọng nói của Sở Tương Bình mềm mại dụ dỗ, cùng với dáng người kiều mỵ trấn an Hùng Bưu, hy vọng có thể giấu giếm lừa gạt qua.

Nhưng đánh mất con chip quan trọng nhất của tổ chức, điều đó khiến cho Hùng Bưu mất đi tính nhẫn nại, một phát hắn bắt được cô hung tợn nói: "Đừng tưởng rằng như vậy là có thể đã lừa gạt tao, đem cha mày mê hoặc quay vòng vòng, cái gì ngon ngọt cũng chưa cho, lại còn dám trộm con chip của cha mày!"

Tay cô bị hắn bóp đến bầm tím, nhưng vẫn chịu đựng đau đớn, dáng vẻ vô tội nói: "Tôi không biết con chip gì cả, hơn nữa không phải thủ hạ của anh đã nói không tìm được sao? Không bằng không chứng làm sao có thể vu oan cho tôi, buông tay ra!"

(RE-UP) Người tình nguy hiểm - Mạc NhanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ