Trong thần xã tráng lệ, thiếu nữ tóc trắng ngồi cô độc dưới ánh trăng tuyệt mĩ. Nàng một đầu tóc dài buông thả, trên trán điểm vài hạt đá quý mĩ lệ. Một thân bạch y tao nhã mà thánh khiết, quanh thân khí chất u tĩnh như ẩn như hiện, đẹp đẽ làm người ta khó lòng rời khỏi.
Một tiếng thở dài nhè nhẹ truyền ra, chưa đến một giây, thanh âm bạo ngược nhưng đầy lo lắng tràn vào:
"Yuki, ngươi đừng lo. Haku Rien sẽ không có việc gì."
Haku Yuki ngẩng đầu lên nhìn Tỳ Mộc Đồng Tử đang đứng đối diện, hơi vuốt mày, có chút phiền táo:
"Ta không lo lắng này." Nàng nói nhỏ, nhìn đoá bạch liên trên tay cười tự giễu: "Tỷ Tỷ đã sớm biết bản thân sẽ rời khỏi, đã nói với ta trước rồi. Tỷ ấy có thể rời đi nơi này là tốt lắm. Làm vu nữ lâu như vậy, bị chèn ép nhiều như vậy, thoát khỏi lồng giam này là một chuyện quá đỗi hạnh phúc."
"Yuki, ngươi là đang muốn rời khỏi đây sao?"
"Tất nhiên." Nàng đặt đoá hoa xuống rồi đứng lên, đi ra ngoài đình viện: "Nếu không phải tỷ tỷ ở lại, cái địa phương này ta chẳng thèm ở. Đi, uống với ta một chén."
Tỳ Mộc đạm cười, linh hoạt tung người trên không trung:
"Tửu Thôn!"
Vừa dứt lời, kết giới xung quanh xuất hiện một trận dao động nhỏ. Tửu Thôn Đồng Tử cõng hồ lô xuất hiện, hắc hắc chạy về phía Yuki:
"Lần này không say không về a!"
"Tốt!"
Yuki cười nhẹ, rót rượu cho cả ba rồi không mục đích uống lên. Ánh trăng chiếu rọi khắp nơi, một làn gió nhẹ thổi qua, làm tung bay mái tóc trắng như tuyết.
"Đến...uố..uống tiếp a..nấc."
Nhìn Tửu Thôn say đến không biết trời đất gì, Yuki một mình độc ẩm. Không phải tửu lượng của nàng tốt mà là do tên kia quá ngu ngốc. Nàng mới uống được một ngụm nhỏ hắn đã dốc cả bình. Quả không hổ là Tửu Thôn...
"Yuki, ngươi khi nào thì rời đi?"
Tỳ Mộc nhìn nàng nhịn không được hỏi. Nàng cụp mắt, nhẹ nhàng trả lời:
"Ngày mai."
"Sớm như vậy?!"
Tỳ Mộc kinh ngạc. Hắn nghĩ phải đến vài ngày nữa....nàng chờ ngày này lâu lắm sao?
Haku Yuki, vu nữ cường đại không thua kém gì tỷ tỷ nàng Haku Rien. Nàng từ nhỏ đã chán ghét thần xã này, chán ghét những kẻ tự cho là đúng, chán ghét những kẻ khinh miệt tỷ muội nàng. Quen biết mười năm, tính tình đạm mạc của nàng hắn đã sớm thông thấu. Không thích xen vào việc của người khác, đồng thời cũng không thích người khác xen vào việc của mình. Vốn dĩ hồi nhỏ Haku Yuki là một nhuyễn muội tử ngọt ngào đáng yêu, chỉ là không biết vì sao năm mười tuổi nàng lại trở nên đạm mạc như thế...