Vừa đến một kỳ nghỉ đông, điều này đại biểu Nhị Dát cùng Đại Pháo vừa già thêm một tuổi, ngày đó Nhị Dát ở trường học căng tin ăn cơm, ăn được một khối gạch men sứ, hồi hộp một tiếng, gạch men sứ không cắn nát được, chính mình lại rơi mất mấy cái răng.
Nhị Dát ở nơi đó thở dài hồi lâu, hắn sợ sệt năm tháng trôi qua a, nhớ năm đó chính mình đến trường khi ăn nửa khối gạch còn nhai cho nát đó. răng vẫn là răng, có thể tuổi tác đã không phải tuổi tác năm đó. Năm tháng giống như căng tin làm cơm chảy ra cống ngầm dầu, làm sao cũng không ngăn được bước chân của nó a!
Đại Pháo nhìn thấy trong mắt Nhị Dát âm u, không khỏi vạn phần đau lòng, “Bảo bối, đừng thương tâm, ngươi đem gạch men sứ đến trong miệng ta, ta giúp ngươi nhai, lớn bao nhiêu phúc đều cho ngươi hưởng, lớn bao nhiêu tội đều cho ta được không.”
Nhị Dát con mắt đã ươn ướt, hắn chậm rãi hé miệng, khiêu khích tính đem le lưỡi ra, đầu lưỡi cong lên, chẳng khác nào con cáo già đang khiêu khích hắn.
hành động này khiến Đại Pháo khó thở, Đại Pháo mang Nhị Dát ấn tới trên giường, ép buộc hắn hé miệng, đem đầu lưỡi dò xét đi vào, không ngừng mà tìm khối gạch men sứ. Ở trong cổ họng Nhị Dát phiên vân phúc vũ một trận ( đảo qua đảo lại), rốt cuộc tìm được vật mình muốn, hài lòng nhai lên, Nhị Dát bỗng nhiên có một loại cảm giác muốn khóc, nhưng bỗng nhiên nhớ tới chính mình không phải rụng một cái răng sao? Răng đâu?
“Đại Pháo, Đại Pháo, ta mất răng rồi, làm sao bây giờ? Mụ mụ trước đây nói cho ta biết, nếu như thay răng phía dưới mà không mang nó ném lên mái nhà, răng phía trên ném xuống cống nước thì răng sẽ không mọc dài ra nữa.’’
Nhìn thấy Nhị Dát gấp như con lang mất miếng cừu con, trong lòng cũng theo sốt ruột.”Bảo bối, không có chuyện gì, xem ta, có Pháo Pháo đây, Pháo Pháo ở chỗ này đây! Không sợ! Ngươi nói cho ta biết ngươi rớt răng trên hay răng dưới?”
“Mặt trên.” Nhị Dát một mặt khóc một mặt nói, xem ra người này một lão nhân chân thực cảm tình gần như yếu đuối, giống tiểu hài tử như thế.
Đại Pháo không nói hai lời, chạy đến đường nước ngầm liền bắt đầu sử dụng thúc phun pháp. Lập tức ăn bữa trưa vừa nãy đều phun ra ngoài.
“Lúc này đã được rồi, ngươi không cần lo lắng.” Đại Pháo nói.
Nhị Dát không rõ, một bộ dáng dấp lão già hiếu kỳ.
“Lão ngu ngốc, vừa nãy khả năng ngươi đem gạch men sứ cùng răng của ngươi đều đưa cho ta, sau đó ta cho nuốt xuống, ta lại tới đường nước ngầm phun ra cho ngươi, này không phải đã làm được sao? May là ngươi chưa nói là mặt trên, bằng không ta có thể phun tới mái nhà đi, ha ha. . . .”
Nhị Dát vừa nghe, lập tức nín khóc mỉm cười, hắn không biết răng mình cho Đại Pháo nhai nát như vậy còn có thể dài ra sao? Nhất định có thể, bởi vì sức mạnh của ái tình là vĩ đại.
Năm nay tết đến không thể trở về nhà, chỉ có thể trở về văn phòng. Đại Pháo đáp ứng buổi chiều sẽ cùng Nhị Dát mua pháo, chuẩn bị một ít hàng tết. Từ lần trước sau khi bị bắt gian tại trận, Lưu Phi Đao gần như không hề lộ diện, Đại Pháo cũng không có về nhà lần nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bất án sáo lộ xuất bài - Sài Kê Đản [ Đam mỹ ]
Teen FictionNguồn:gaytuoisang1603.wordpress.com Truyện rì úp vì mục đích tự thẩm. Nếu Editor có phiền lòng em sẽ gở. Cám ơn và cũng xin lỗi ạ. 💮 Truyện tác giả chia sẻ rằng viết trong lúc rửng mỡ. ^^ Nhưng đối với mình đây là một truyện hay rất đáng đọc. Hai b...