Chap 2

452 54 15
                                    

Em về phòng rất muộn . Khi vào ,em thấy tôi đang làm việc nên cũng không làm phiền .

Tay liên tục gõ phím nhưng mắt tôi không ngừng hướng về em. Tôi nhận ra một điều, em đã gầy đi rất nhiều .Tôi thấy rõ được mức độ đó, chiếc áo tôi mua tặng em chỉ mới cách đây vài tháng em còn mặc rất vừa vặn, nhưng sao giờ nó lại rộng đến vậy.

Em đi về phía tủ lấy hết số quần áo của tôi ra để mà ủi. Tay tôi ngừng gõ phím, tập trung ngắm nhìn em dưới ánh đèn phòng mờ nhạt .

Tôi không do dự gấp chiết Laptop lại ,đến ngồi cạch em.

Tôi ôm em từ phía sau ,em vẫn cứ gấp chiếc áo. Mắt em nhìn về thứ gì đó xa vô tận, không để ý đến nếp áo gấp xệch xoạt.

Em đang suy nghĩ gì, sao có vẻ như em đang rất lo lắng một điều gì đó hả em?!

Một mùi lạ xộc vào mũi tôi, nó cứ khen khét. Em vẫn cứ ngồi im như vậy mà không hề biết chiếc áo sơ mi đã bị cháy đen một chỗ.

" Tiểu Hạo...! " .

Em giật mình với tiếng gọi của tôi, định tay cầm lấy cái bàn ủi nóng rang kia lên.

" Không được...! " Tôi vội hất tay em ra, rút hẳn cái chui điện.

Tôi quay sang cáu gắt với em, hỏi rằng em đang suy nghĩ điều gì, sao không để ý đến việc đang làm, tôi mắng em ngốc, nếu em bị thương tôi phải làm sao.

Tôi sẽ xót lắm. Em biết không!

Em im lặng trước những lời nói đó, rồi ngã vào lòng tôi.

Em đang cố giấu gì đó, giấu đi những giọt nước mắt đang dần nóng trong ngực tôi. Tay em bấu chặt vào lưng tôi như đang ngăn đi tiếng nấc.

Tôi biết em đang khóc mà. Em đừng cố giấu tôi để tự mình âm thầm chịu đựng nữa. Tôi đau lắm!

Tôi hứa mà. Tôi sẽ cố gắng làm mọi cách để em mãi bên tôi. Tôi không cho em xa tôi đâu.

Tôi xoa tấm lưng gầy của em. Bảo với em rằng ngày mai sẽ có mọi người đến thăm, là những người anh em tốt của chúng tôi. Nói với em rằng ai sẽ tới, ai bận nên không đến được.

Tay em bất giác gì chặt vào lưng tôi. Em đang đau, là vì cơn đau tim đó lại tái phát.

Tôi bế em đến bên giường, lấy lọ thuốc đặt ngay đầu giường cho em uống.

Cơn đau của em ngày một nhiều hơn trước.Lúc trước là thi thoảng, bây giờ là rất nhiều. Cơn đau đó chắc cũng từ đó mà nhói hơn. Bây giờ cuộc sống của em mỗi ngày đều là những viên thuốc đắng ngắt.

Em ơi! Tôi ước gì, ước gì những điều em đang chịu đựng, những cảm giác đau đớn đó sẽ không là em ,mà là tôi chịu đựng.

Em vòng hai tay qua cổ tôi, nhìn tôi một lúc lâu. Em nói.

" Huy à! Em muốn anh ".Và rồi em chủ động hôn tôi.

Tôi có chút si dại đáp trả nụ hôn của em. Mà không, tôi thấy tình trạng sức khoẻ của em là không được ,nhưng em lại không cho tôi thoát khỏi cái cảm giác cuồng si này. Cứ thế mà hoan ái, cứ thế hưởng thụ cảm giác khoái lạc mà em mang tới.

[ThreeShort][JunHao] - Em rất yêu anh nhưng...em xin lỗi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ