Chương 1: Thỏa hiệp

391 13 0
                                    

Tháng Năm, 1993

"Vì vậy ta đã bắt Ginny viết lời vĩnh biệt trên tường rồi xuống đây mà chờ. Con nhỏ đã khóc lóc, vùng vẫy, đến phát ngán luôn. Nhưng cũng chẳng còn mấy sự sống trong con bé đó... Nó đã dốc tất cả tâm huyết vào cuốn nhật ký, vào ta. Nhiều đến nỗi rốt cuộc ta đã thu đủ sinh lực để tự mình rời khỏi trang giấy... Ta đã đợi ngươi xuất hiện từ lúc ta và con nhỏ xuống đây, vì ta biết ngươi sẽ đến. Ta có rất nhiều điều muốn hỏi ngươi đấy, Harry Potter."

"Hỏi gì?" Hai bàn tay của Harry vẫn nắm chặt.

"Chẳng hạn như," Riddle mỉm cười thích thú, "làm thế nào mà ngươi – một đứa trẻ sơ sinh không có lấy chút tài năng phép thuật phi thường nào lại đánh bại được pháp sư vĩ đại nhất mọi thời đại? Làm sao mà ngươi lại có thể sống sót không hề hấn gì, ngoại trừ một vết thẹo nhỏ, trong khi mọi quyền lực của Chúa tể Voldemort lại bị tiêu hủy?"

Nói tới đó, đôi mắt hắn hau háu, ánh lên những tia sáng đỏ lạ lùng.

"Tại sao ngươi lại quan tâm đến việc ta thoát chết?" Harry chầm chậm nói, "Voldemort là hậu sinh của ngươi..."

"Voldemort," Riddle cắt lời cậu, giọng nhẹ nhàng, "là quá khứ, hiện tại và tương lai của ta, Harry Potter ạ..." Hắn rút đũa phép của Harry từ trong túi ra và viết nên ba từ trong không trung.

TOM MARVOLO RIDDLE

Rồi với một cái phẩy đũa, ba từ đó sắp xếp lại thành:

I AM LORD VOLDEMORT 

Cơ thể Harry chợt đông cứng lại, bao nhiêu ý nghĩ tan biến đi vì sốc. Cậu thậm chí còn không nghi ngờ lời nói của Riddle, đôi mắt xanh lục láo liên nhìn khắp Phòng chứa Bí mật như một con thú bị dồn vào đường cùng, cố tìm lối thoát.

"Ngươi... ngươi muốn gì với ta?" Câu hỏi của Harry nghe như hơi thở.

Tom Riddle, hay người-sắp-trở-thành-Voldemort, nhếch môi cười, xoay xoay cây đũa phép giữa những ngón tay thon dài. "Ta đã nói rồi, ta chỉ muốn biết lý do tại sao Chủ Hồn tương tai của ta lại thất bại. Nếu trả lời thành thật, ta có thể sẽ tha mạng ngươi."

Lời đe dọa lôi Harry ra khỏi trạng thái sốc, đôi mắt xanh nheo lại nhìn Riddle. "Thầy Dumbledore nói ngươi không thể làm hại ta!" Cậu ngẩng cao đầu lên. "Vì mẹ của ta đã hy sinh để bảo vệ ta khỏi ngươi." Harry chú ý quan sát thái độ của Riddle, sẵn sàng hành động nếu hắn nhào tới tấn công cậu để kiểm chứng sự thật. Nếu may mắn, cậu có thể đánh bại hắn như đã làm với Quirrel hồi năm ngoái. Nhưng những gì cậu nhận được là Riddle ngửa đầu ra sau và... phá ra cười!

"Lão Khọm nói với ngươi thế hả?" Riddle hỏi, giọng nói và đôi mắt xám bạc chứa đầy ngạc nhiên. "Nói rằng mẹ của ngươi hy sinh và ban cho ngươi... cái gì nhỉ? Sự bảo vệ? Hay cái gì đó liên quan tới máu?" Môi hắn cong lên dọa nạt. "Lão có nói cái gì về tình thương nữa không?"

Hai vai Harry buông thõng xuống, vô thức chuyển sang tư thế bị động. "Thì sao chứ? Giáo sư Quirrell đã chết khi chạm vào da thịt ta."

(Trans) In servitude in the Dark: The hand that guides meWhere stories live. Discover now