Khăn lông đã lạnh, hiển nhiên là lâu rồi
Cô gái bên cạnh ngủ say, mái tóc hỗn độn, khuôn mặt tiều tụy, hiển nhiên cả đêm qua không được nghỉ ngơi.
Anh cầm khăn lông ngồi dậy.
Nhiệt độ lui đi, cả người không còn nhức mỏi nữa.
Lúc này đột nhiên Lăng Vi mở mắt ra, đôi mắt mệt mỏi nhìn anh.
Anh cười nói: "Cô thật tốt bụng."
Lăng Vi trừng anh, hừ lạnh: "Tôi sợ anh chết trong nhà tôi, anh nhanh dưỡng thương cho tốt rồi cút khỏi nhà tôi đi." Không kiên nhẫn xoay người đưa lưng về phía anh, một đêm ngủ không ngon, đầu đau muốn chết.
Nói năng chua ngoa, lòng mềm như đậu hủ. Anh cho cô một ánh mắt.
Xuống đất lại duỗi tay kéo cô lại: "Giúp tôi tắm rửa đi."
Lăng Vi buồn ngủ muốn chết hận không thể xé xác anh ra.
Cô con*** nó khổ sở tới mức nào, nửa đêm chăm sóc cho anh ta, trực tiếp để anh ta chết luôn không tốt hơn sao?
Diệp Đình đưa tay xách cô vào phòng tắm.
"Cởi quần áo giúp tôi." Anh dùng sức một chút thì miệng vết thương nơi cánh tay sẽ vỡ ra.
Lăng Vi buồn bực nói: "Anh không tự cởi được sao? Anh bị thương ở eo nhưng tay không tàn phế đấy chứ?"
Diệp Đình lạnh lùng liếc cô: "Không biết là ai càng muốn giúp tôi cởi quần áo không biết."
"..." Lăng Vi nghẹn họng, xác thật là cô sai...
Diệp Đình lại nói: "25% bản quyền..."
Lăng Vi hoàn toàn không biết giận, ai bảo cô dùng chân dung của anh ta, thiếu tiên anh ta cơ chứ. Huống hồ cô cũng hy vọng miệng vết thương của anh ta nhanh lành, cũng nhanh cút đi nên chỉ có thể ủy khuất cầu toàn, duỗi tay túm chặt vạt áo của anh kéo lên trên.
Kéo quần áo xong, cơ bụng của anh xuất hiện ngay trong tầm mắt, tuy cô buồn ngủ muốn chết nhưng...vẫn bị cơ bụng 8 múi của anh kích thích tỉnh táo.
Vóc người anh rất cao, cô giúp anh cởi quần áo đúng là cố hết sức. Vì tiện cởi được, cả người cô phải dán vào người anh. Nhiệt độ trên người anh nóng bỏng, tuy không chạm vào da thịt anh nhưng cô vẫn cảm nhận được nhiệt độ của anh. Vì muốn phối hợp với cô nên anh cúi người... mặt anh gần như vùi trước ngực cô, Lăng Vi phẫn hận muốn chết.
Cơn tức hôi hổi tăng lên, vừa kéo áo vừa nói lời tổn hại anh: "Người phế vật giống như anh cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy! Heo còn có ích hơn anh! Heo và cải trắng, anh chẳng bằng cái nào hết!"
Đôi mắt đen của Diệp Đình bốc lửa, đè ép xuống, anh lạnh lùng hừ một tiếng: "Cũng chưa chắc không biết 'làm' cái gì, hoặc là, có thể cùng cô thử một chút."
Lăng Vi dùng sức trừng anh một cái!
Quăng quần áo liền ra ngoài đi...
Ngủ.
Diệp Đình bắt lấy cánh tay cô ý bảo giúp giúp anh cọ sau lưng.
Lăng Vi giống bà cô già giúp anh tắm rửa, gội đầu. Anh tắm xong thảnh thơi ra ngoài, cô còn phải giặt quần áo cho anh. Nếu không quần áo của anh để đây chỉ có thu hút ruồi bọ. Giặt xong mới phát hiện trên bàn có một nồi cháo trắng thơm ngào ngạt...mà người kia đang cầm một cuốn truyện tranh đã được xuất bản của cô cúi đầu nghiêm túc đọc.
![](https://img.wattpad.com/cover/143363589-288-k277523.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu sâu nặng: Đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ
RomanceTác giả: Bạo Mễ Hoa Nguồn: Nhóm dịch Thất Liên Hoa Mô tả: Gả cho tôi, tôi giúp em đòi lại tất cả, để cho em được vui vẻ an nhàn!" Cô đột nhiên kết hôn và trở thành thiếu phu nhân của Đế Quốc, kết quả cả ngày đều bị anh chèn ép đủ điều. Trong phòng t...