chuyện quà sinh nhật

360 42 2
                                    




*ding dong*

"Đến ngay đây"

"Chu Chính Đình phải không ? Đây là bưu phẩm của anh , xin mời ký vào đây"

"Tôi nhớ tôi đâu có đặt hàng trên mạng ?"

"Là có người gửi cho anh"

Chính Đình liếc nhìn nhãn thì không có ghi người gửi , chỉ có một dòng chữ :
"Chúc mừng sinh nhật vui vẻ"

Đó là một nét chữ rất quen nhưng Chính Đình không thể nhớ ra được đó là của ai . Người này đã gửi quà sinh nhật cho anh đến nay đã 7 năm , đều đặn không bao giờ trễ , mà những món quà đều là những đồ rất đắt tiền như đồng hồ Rolex , macbook ,...

Và một điều làm anh rất ngạc nhiên là anh vừa chuyển đến chỗ ở mới được 1 tháng mà người này đã tìm được và lại gửi quà sinh nhật ?

Anh hỏi lại người giao hàng :
"Anh có biết người gửi là ai hay không ?"

"Tôi không biết"- người giao hàng đáp lại rất nhanh

"Được rồi , cảm ơn anh" - anh cầm hộp bưu phẩm vào nhà

Mở ra , năm nay là một chiếc robot lau dọn đời mới nhất mà anh nhớ nó vừa ra mắt cách đây 3 ngày !! Còn kèm phiếu bảo hành 5 năm !! Người này thật sự là thổ hào sao ?

Anh nhìn lại 6 chiếc hộp được cất trong tủ , trên nhãn vẫn là một kiểu chữ giống nhau , anh không dám dùng mấy món đồ này bởi anh sợ có ngày người này tới đòi lại mà thấy xước xát gì thì chết !!

Đóng gói lại chiếc hộp thứ 7 trong tay , lại nhét vào trong tủ . Vừa xong thì tiếng điện thoại reo lên , anh nhanh chóng bắt máy:

"Này chủ tọa mà sao giờ chưa thấy đâu thế , nhanh lên anh em đang chờ anh kìa" - thằng nhóc Thừa Thừa gào thẳng vào điện thoại như thể tôi sắp quỵt tiệc sinh nhật của bọn nó vậy

Anh nhanh chóng cầm chìa khóa xe bấm thang máy xuống tầng hầm : "Rồi rồi , tới ngay đây"


Sáng hôm sau , tôi thức dậy với cái đầu đau như búa bổ , hôm qua quậy tanh bành với chúng nó đến nỗi không nhớ làm sao mà mình lết về được đến nhà nữa . Nhớ mang máng hình như là mình lái xe về đến trước của chung cư rồi có thanh niên người nhỏ nhỏ nào đó vác mình lên tới đây ? Nghĩ mãi không ra khuôn mặt của thanh niên đó , chỉ nhớ là đường khuôn mặt rất đẹp , mắt mũi đều mơ hồ , rồi anh lại bật dậy tìm chìa khóa con xe hơi thân yêu của mình , thở phào nhẹ nhõm khi thấy em nó nằm yên vị trên bàn ăn.

Làm đủ thứ chuyện một hồi , mới nhớ ra mình phải đi bưu điện gửi tài liệu cho công ty , lại ba chân bốn cẳng chạy xuống xe ra bưu điện.

"Bác ơi , bưu phẩm của cháu gửi cho anh ấy chưa ạ?" - cậu thanh niên vừa đi ngang qua anh đang nói chuyện với bác hướng dẫn

Chính Đình chợt nhận ra cậu thanh niên đó là Thái Từ Khôn , đàn em hotboy của anh hồi còn ở trường cao trung . Cậu ta giờ vẫn đẹp trai như vậy .

Sau đó anh nghe bác hướng dẫn trả lời cậu ta : " Quà sinh nhật của cháu gửi rồi , đúng ngày 18/3 nhé"

18/3 chẳng phải sinh nhật Chính Đình sao?

đoản | đình khôn | our life Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ